Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-10-18 06:08:58
Lượt xem: 81
Lời đồn truyền đi vô cùng nhanh, chưa tới một ngày đã lan truyền tới mức nóng hổi bỏng tay.
Không chỉ ở Đường Thôn, mấy thôn bên cạnh cũng truyền tới, đã vậy còn một truyền mười, mười truyền trăm, càng truyền lại càng thêm vô lý, thậm chí còn nói Đường Niệm Niệm mỗi ngày đều vào thành phố để đi quyến rũ đàn ông.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thường xuyên nhìn thấy cô ở chung với những người đàn ông khác nhau, quan hệ cũng rất mập mờ, nhất định họ đều bị cô cám dỗ, những lời đồn đó truyền đi như thể được tận mắt nhìn thấy, rất nhiều người tin vào nó.
Dù sao Đường Niệm Niệm lấy tiền để mở nhà máy vớ là thật, nhận lương 98 đồng cũng là thật, cứ ba ngày cô lại vào thành phố lại càng thật hơn nữa.
Một cô gái nông thôn mười bảy tuổi, dựa vào năng lực gì chứ?
Còn không phải dựa vào nhan sắc và cơ thể à?
Đa số mọi người đều cho là vậy, bọn họ đều không tin Đường Niệm Niệm có năng lực xuất sắc gì, chắc chắn phất lên nhờ đàn ông.
Lời đồn ở Đường Thôn lại khá tốt, phần lớn mọi người đều cảm kích Đường Niệm Niệm mở nhà máy nên cũng không lan truyền lời đồn.
Nhưng trong thôn nào cũng sẽ có một ít “phân chuột”, âm thầm thảo luận không ít, có vài lời truyền tới tai của người nhà họ Đường, bà cụ Đường tức muốn chết, hận không thể cắt đi đầu lưỡi của mấy người nhiều chuyện đó.
Nhưng bà cụ Đường biết rõ, một khi bà ấy tới cửa làm ầm ĩ, thì sẽ giống như bà ấy đang chột dạ, nhưng loại đồn đại bẩn thỉu như này, bà ấy lo lắng sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ của cháu gái, lại càng lo cho Thẩm Kiêu đang ở quân đội, sợ sẽ vì vậy mà ghét bỏ cháu gái.
“Cái loại không biết xấu hổ, đừng để bà đây bắt được, bà đây nhất định sẽ xé nát cái miệng đó của cô ta!”
Bà cụ Đường tức đến mức nổi lên mấy vết lở trong miệng, đến cơm cũng không có tâm trạng ăn, những lời đồn đại kia cũng đâu nói trước mặt bà ấy, dù bà ấy tìm tới cửa làm loạn, những người kia chỉ cần cắn c.h.ế.t không thừa nhận là được.
Bà cụ Đường tức tối cắn một miếng thịt, tức c.h.ế.t bà mà.
Trương Mãn Nguyệt bà lăn lộn mấy chục năm trong đại đội còn chưa bị thua thiệt lớn như vậy!
“Lão đại, chút nữa con gọi điện cho Mãn Ngân, kêu con bé Niệm trước hết đừng quay về, ở vài ngày trong thành phố đi.”
Bà cụ Đường lo cháu gái nghe được những lời đồn này sẽ tức giận, bà ấy phải nghĩ cách, tiêu diệt mấy lời đồn này, sau đó sẽ kêu cháu gái quay về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-395.html.]
“Dạ!”
Đường Mãn Kim khẽ gật đầu, ông ấy cũng rất tức giận, nhưng ông ấy không nghĩ ra cách nào tốt, chỉ có thể để cho bản thân buồn phiền.
“Mẹ, chuyện này không nên giấu con bé Niệm, con bé còn thông minh hơn chúng ta, nhất định sẽ có biện pháp!”
Tuyên Trân Châu cảm thấy nên kêu Đường Niệm Niệm quay về, bọn họ không giải quyết được chuyện này, nhưng Đường Niệm Niệm nhất định sẽ giải quyết được.
“Kêu con bé quay về để tức giận à? Con đừng có nói bậy gì đó, để mẹ suy nghĩ.”
Bà cụ Đường khinh bỉ liếc qua, sau đó gõ gõ vào não, nghĩ đến nỗi đầu bà đau lên.
Trước kia chuyện động não đều do lão già làm, bà ấy chỉ cần làm theo, bây giờ lão già không ở đây, cái đầu này của bà ấy lại không có tác dụng, ôi.
Tuyên Trân Châu thở dài, bà ấy cũng không có khẩu vị, mấy lời đồn kia thật là, sao có thể nói con bé Niệm như vậy, mấy người đó thật không có lương tâm.
Bà ấy cũng muốn tìm những người kia tranh luận, nhưng họ không nói trước mặt bà ấy, bà ấy cũng không có cách nào ra mặt thay cho con bé Niệm, tức c.h.ế.t người mà.
Không khí trong nhà đại đội trưởng cũng rất nặng nề, Đường Kiến Thụ đã từ chức về nhà, bây giờ đang quản lý nhà máy chung với đại đội trưởng, những lời đồn kia bọn họ đều nghe được.
“Cũng không biết kẻ nào táng tận lương tâm, quá xấu xa rồi, Mãn Sơn, ông mau nghĩ cách đi, danh dự trong sạch của con bé Niệm không thể bị mấy người kia làm cho nát bét được!” Bác ba gái tức giận nói.
“Bà đừng hối, tôi đang nghĩ đây!”
Đầu đại đội trưởng cũng đau, ông ấy đã nghĩ mất một ngày một đêm rồi.
Mấy con rùa con nghé kia ông ấy cũng muốn khai trừ ra khỏi thôn tịch của Đường Thôn, nhưng ông ấy chắc chắn không được làm vậy, ông ấy chỉ là một đại đội trưởng nho nhỏ, không có quyền lực lớn như thế.
“Con có cách, mọi người đừng xen vào!”
Đường Kiến Thụ năm nay hai mươi tuổi, dáng vẻ giống với Đường Mãn Đồng, đều là kiểu cậu nhóc mày rậm mắt to đẹp trai cơ bắp, hơn nữa anh ta cũng có quan hệ tốt với Đường Mãn Đồng, hai chú cháu đã chơi chung với nhau từ nhỏ.