Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 222
Cập nhật lúc: 2024-10-16 21:33:16
Lượt xem: 139
Hiện tại chính là giờ cơm, Đường Niệm Niệm đi theo người đàn ông lên lầu hai nhà ăn, đến phòng riêng chuyên chiêu đãi khách quý. Xưởng trưởng Tiền tới rất nhanh, đứng đằng xa vươn tay lên, đầy nhiệt tình nói: "Đồng chí Đường, nghe đại danh như sấm bên tai đã lâu!"
"Xưởng trưởng Tiền!"
Đường Niệm Niệm cười cười, bắt tay với ông ta, ấn tượng đầu tiên đối với xưởng trưởng Tiền cũng không tệ lắm.
Nhìn sơ qua chính là người theo phái hành động, không giống xưởng trưởng Vũ.
Xưởng trưởng Vũ có chút tính cách không quá thực tế, thuộc về phái bảo thủ, xưởng trưởng Tiền rõ ràng là tính cách chủ động tiến công, cô thích hợp tác làm việc với loại người này.
"Ăn cơm trước đã, đại sư phụ của nhà ăn Tiền Tiến chúng tôi tay nghề coi như không tệ, nấu món thịt kho tàu đỉnh của chóp, đồng chí Đường nhất định phải nếm thử."
Xưởng trưởng Tiền cũng không nhắc đến vấn đề công việc, đồ ăn còn chưa lên, ông ta liền nói chuyện về đồ ăn.
"Không phải tôi khoác lác chứ, những nhà ăn khắp cái Chư Thành này cũng không nấu ngon bằng nhà ăn Tiền Tiến chúng tôi, đại sư phụ của nhà ăn Tiền Tiến chúng tôi là tôi cố ý cướp về từ tiệm cơm Quốc Doanh, tổ tiên là đầu bếp của Lâu Ngoại Lâu, chiến tranh mới trở về quê quán Chư Thành, nấu đồ ăn Chiết Giang rất ngon."
Xưởng trưởng Tiền thao thao bất tuyệt, tài ăn nói vô cùng tốt, lời ông ta nói đều là sự thật.
Đồ ăn của nhà ăn Tiền Tiến ngay cả lãnh đạo cấp tỉnh ăn xong cũng nói ngon, đại sư phụ của nhà ăn họ Chu, là ông ta cướp về được từ tiệm cơm Chư Thành với giá cao.
Từ trước đến nay ông ta cho rằng, muốn con ngựa chạy nhanh thì phải cho nó ăn ngon ăn no, nếu đồ ăn ở nhà ăn không ngon, công nhân viên chức làm việc sẽ không có tí sức lực nào, trực tiếp ảnh hưởng đến hiệu suất công việc, càng sẽ ảnh hưởng đến công trạng của người xưởng trưởng là ông ấy.
Cho nên, chuyện đầu tiên xưởng trưởng Tiền làm sau khi nhậm chức chính là chỉnh đốn nhà ăn, ông ta thường xuyên đến nhà ăn tuần sát, nếu như có người dám ăn bớt cắt xén nguyên vật liệu, ông ta tuyệt đối sẽ khai trừ không chút lưu tình nào.
Ngay cả chị vợ ông ta, ông ta cũng không nể mặt, khai trừ một cách công chính liêm minh.
Cho tới bây giờ, người chị vợ kia cũng không tỏ thái độ tốt với ông ta
Đồ ăn được bưng lên nhanh chóng, gồm: thịt kho tàu, canh cá trích đậu hũ, rau xanh xào váng đậu, tam tiên hấp, ba món ăn một món canh, vừa đủ cho hai người ăn.
Lúc ăn cơm, xưởng trưởng Tiền cũng không nhắc đến công việc, chỉ bảo Đường Niệm Niệm ăn nhiều vào, nhất định phải ăn no, không đủ lại gọi thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-222.html.]
Đường Niệm Niệm hết sức hài lòng với đồ ăn ở nhà ăn của nhà máy Tiền Tiến, hương vị đúng là ngon hơn nhà máy Hồng Tinh, nhất là thịt kho tàu, béo mà không ngấy, thịt mà không khô, nước canh chan cơm ăn cũng rất ngon.
Món tam tiên hấp cũng ngon, tất cả đều là làm thủ công, cực kỳ ngon.
Hơn nữa lễ nghi trên bàn ăn của xưởng trưởng Tiền rất tốt, luôn dùng đũa chung, khiến ấn tượng của Đường Niệm Niệm đối với ông ta tốt hơn một chút.
Tất cả đồ ăn đều được cô ăn sạch, sức ăn của Đường Niệm Niệm gấp ba xưởng trưởng Tiền, sức của cô lớn nên lượng cơm ăn vào cũng lớn, nội tâm xưởng trưởng Tiền mặc dù dấy lên sóng to gió lớn nhưng trên mặt không tỏ vẻ gì, vẫn khẽ mỉm cười.
"Cô Đường ăn no rồi không?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Giọng điệu của xưởng trưởng Tiền trở nên thân thiết hơn, từ đồng chí Đường biến thành cô Đường, cũng không khiến người ta cảm thấy đột ngột.
"Ăn no rồi, nấc..."
Đường Niệm Niệm nhịn không được đánh nấc một cái, bữa cơm này là bữa cơm khiến cô hài lòng nhất từ sau khi cô sống lại, không hổ là đầu bếp thế gia của Lâu Ngoại Lâu, tay nghề đúng là đỉnh của chóp.
Ý cười trên mặt xưởng trưởng Tiền càng tươi hơn, bản lĩnh nhìn mặt mà nói chuyện của ông ta cực mạnh, vừa nhìn liền biết Đường Niệm Niệm hết sức hài lòng về đồ ăn, do đó ông ta cũng nắm chắc được khả năng thành công của buổi nói chuyện hôm nay.
"Cô Đường, cô là người thẳng thắng, tôi cũng không giấu diếm, nói thẳng nhé, tôi muốn mời cô Đường đến nhà máy Tiền Tiến chỉ đạo kỹ thuật, tiền lương nhiều hơn nhà máy Hồng Tinh gấp đôi, cô cảm thấy thế nào?"
“Ông biết Hồng Tinh trả tôi bao nhiêu không?"
Đường Niệm Niệm hỏi lại.
"Không biết, nhưng mặc kệ bao nhiêu, Tiền Tiến đều trả gấp đôi, Tiền Tiến sẽ chỉ có đãi ngộ tốt hơn Hồng Tinh mà thôi, điểm này cô Đường cứ yên tâm trăm phần trăm."
Xưởng trưởng Tiền mặt mày mỉm cười bảo đảm.
Kỳ thật có câu nói ông ta không nói, lấy cái tính keo kiệt của Vũ Tùng Nguyên kia, có thể trả Đường Niệm Niệm một trăm đồng tiền lương đã là cao rồi.
Ông ta suy đoán là khoảng tám mươi đến một trăm, nhiều hơn thì Vũ Tùng Nguyên không có gan đó.