Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 214
Cập nhật lúc: 2024-10-16 21:33:04
Lượt xem: 115
Cho nên, cha Tề vừa xuống ruộng, những người khác giống như gặp phải bệnh dịch, nhanh chóng tản ra, xung quanh cha Tề mười mét đều không có ai.
Ông ta bị cô lập một cách quang minh chính đại!
"Tôi cũng không dám cùng làm việc với ông ta, lỡ như Thiên Lôi bổ xuống, liên lụy tới tôi thì làm sao bây giờ?"
"Tôi cũng vậy, người nhà họ Tề thối rình, tránh xa một chút!"
Mọi người đều nghĩ như nhau, đều sợ bị người nhà họ Tề liên lụy.
Bọn họ cũng không kiêng kị cha Tề, tiếng nói chuyện rất lớn, cha Tề đều nghe thấy được, sắc mặt càng khó coi hơn.
Mẹ Tề cùng Tề Quốc Xuân khoan thai tới chậm, trên người cũng đều thối hoắc, bởi vì bọn họ cũng bị đàn chó phun nước miếng, lần này các thôn dân càng tin tưởng nhà họ Tề bị trời phạt, nhưng mà bọn họ chỉ dám nói riêng với nhau, không dám tuyên truyền phong kiến mê tín.
Thẩm Kiêu cùng Đường Niệm Niệm đi dạo trong thôn một vòng, tất cả mọi người thấy được, còn biết anh ăn cơm ở nhà họ Đường, rất tò mò về thân phận của anh, đồng loạt đến chỗ vợ đại đội trường tìm hiểu.
"Cậu ấy chính là Lang Tể Tử đó, khi còn bé các cô cũng gặp rồi, Tiểu Thẩm hiện tại là sĩ quan bộ đội, một tháng kiếm được một trăm ba, cậu ấy cảm kích ân cứu mạng của bác hai trai nên cố ý tới cửa cảm ơn!"
Được đại đội trưởng dặn dò, vợ đại đội trưởng tiết lộ thân phận của Thẩm Kiêu, chỉ nói anh là vì báo đáp ân cứu mạng của ông cụ Đường Thanh Sơn nên tới cửa đến cảm ơn.
"Má ơi, cậu ấy chính là Lang Tể Tử sao, sao đã cao như vậy rồi?"
"Còn cao hơn cả cửa nhà tôi, khi còn bé rõ ràng là thằng nhóc lùn kia mà, cậu ấy ăn gì thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-214.html.]
"Một tháng cậu ấy kiếm được một trăm ba cơ á? Má ơi, nhiều tiền như vậy tiêu biết khi nào mới hết? Cậu ấy có đối tượng chưa?"
"Vợ Tiểu Tam, cô giới thiệu giúp Sơn Hạnh nhà tôi với, Sơn Hạnh nhà tôi dung mạo xinh đẹp, làm việc nhanh nhẹn, nấu cơm ngon, cũng coi như thanh mai trúc mã với đồng chí Tiểu Thẩm, mối hôn sự này mà thành thì tôi mua giày da trâu cho cô mang!"
Các thôn dân đều bị tin tức này làm cho chấn kinh, căn bản không có cách nào liên kết Thẩm Kiêu cùng với Lang Tể Tử vừa lùn vừa đen với nhau, quả nhiên là thanh niên mười tám tuổi thay đổi hoàn toàn, càng ngày càng đẹp trai.
Còn có người động lòng, muốn lừa Thẩm Kiêu đến nhà mình làm con rể, trong đó tích cực nhất chính là mẹ Đường Sơn Hạnh, Đường Sơn Hạnh là cháu gái họ của đại đội trưởng, ở Đường Thôn cũng coi là cô gái phát triển.
Bác ba gái còn chưa kịp trả lời, liền bị bà cụ Đường giành trước.
Bà cụ Đường đi ra tìm cháu gái và Thẩm Kiêu ăn cơm trưa, thế mà nghe thấy có người muốn đào góc tường nhà bà ấy, lập tức lửa giận ngút trời, vén tay áo lên lao đến, chửi sa sả vào mặt mẹ Đường Sơn Hạnh:
"Sơn Hạnh nhà cô là thanh mai trúc mã cái gì, Tiểu Thẩm ngay cả con bé là ai nó cũng không biết, muốn nói thanh mai trúc mã thì cả thôn cũng chỉ có Niệm Niệm nhà tôi, tôi hỏi cô, Sơn Hạnh tốt nghiệp trung học không? Sơn Hạnh một tháng kiếm 98 đồng không? Sơn Hạnh có xinh đẹp bằng Niệm Niệm không? Khi còn bé Sơn Hạnh cầm lương thực nhà mình cho Tiểu Thẩm ăn không? Ông nội của Sơn Hạnh có cứu được mạng của Tiểu Thẩm không?"
Bà cụ Đường cũng không mắng chửi người, dù sao cũng là người trong nhà, Sơn Hạnh còn phải gọi bà ấy là một tiếng bà hai.
Súng của bà xưa nay sẽ không nả về phía người nhà, nhiều lắm chỉ là lớn giọng một chút, bà ấy là người nói đạo lý.
Chỉ có điều, mấy câu hỏi này của bà cụ còn hung ác so với bị đ.â.m mấy đao, sắc mặt của mẹ Đường Sơn Hạnh đen lại với tốc độ mắt trần có thể nhìn thấy.
Nắm đ.ấ.m cũng siết chặt, nhưng bà ta không dám ra tay.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà cụ Đường là trưởng bối của bà ta, bà ta không thể đánh.