"Sao lũ nhóc đó đến đây?"
Những cái tên Dư Hướng Sâm đều từng qua, là bọn trẻ con trong khu gia đình quân nhân. khu gia đình đó cách nhà họ khá xa, bọn chúng kéo tới đây?
"Bọn chúng ở ? Mau dẫn ba qua đó."
Khi Dư Hướng Sâm và Thẩm Tri Hạ theo Bảo Bảo đến nơi, họ thấy Miêu Miêu đang một đ.á.n.h hơn mười đứa trẻ cùng trang lứa.
Mặc dù Miêu Miêu giỏi nhưng do đối thủ đông quá, cũng thương mặt. Dù , tình trạng của vẫn hơn mấy đứa đang vây đánh.
"Tôn Châu, mau tách bọn chúng !"
Mấy vệ sĩ lập tức xông , chia tách nhóm nhóc đang đ.á.n.h quyết liệt.
"Đánh ! Xem ông đây đập các ngã lăn ! Đồ nhát gan, hơn mười đứa đ.á.n.h mà cũng thắng nổi!"
"Đánh thì đánh! Mọi tiếp tục lên !"
"Hôm nay ông đây nhất định đ.á.n.h các nhừ tử!"...
Bị lớn tách , bọn trẻ vẫn chịu phục, còn giãy giụa lao lên đ.á.n.h tiếp.
"Dừng !"
Nhìn dáng vẻ của chúng, nếu đ.á.n.h một trận phân cao thấp thì quyết chịu dừng.
Dư Hướng Sâm trực tiếp tiến lên, túm lấy cổ áo của hai đứa kêu to nhất, mỗi tay nhấc một đứa lên.
Tay trái là Trần Tùng, con trai của thuộc hạ Trần Vũ.
Tay là con trai của chính .
Hai đứa thấy Dư Hướng Sâm đều tự chủ mà rụt cổ .
"Tôn Châu, dẫn hết đám nhóc về nhà! Đứa nào dám trốn, cứ việc đ.á.n.h gãy chân!"
"Rõ!"
Vài phút , cộng với Miêu Miêu, tổng cộng 14 thiếu niên hơn mười tuổi thành hàng trong phòng khách nhà họ Dư.
Dư Hướng Sâm ở ghế chính, gương mặt nghiêm nghị bọn chúng.
14 đứa dám ngẩng đầu lên , đồng loạt cúi đầu, im thin thít.
"Dư Mạc, con , chuyện là thế nào?"
"Ba, là để họ ?"
"Nói!"
Dư Hướng Sâm vỗ mạnh lên bàn bên cạnh, khiến cả đám giật run lên.
"Con... con chỉ là... con..."
"Ba!"
"Hai!"
"Đừng, đừng đếm nữa, con ! Con !"
Miêu Miêu sợ nhất là ba đếm ngược, vì khi đếm xong, sẽ phạt kiểu gì.
"Lúc ở trường bọn họ thường xuyên gây sự, còn khó Bảo Bảo. Mấy hôm khi đến doanh trại huấn luyện, bọn họ quyết đấu với con, nhưng con đồng ý. Ai ngờ hôm nay tìm đến tận cửa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-996.html.]
"Người đến cửa nhà , chẳng lẽ con tiếp chiến? Ai sợ là đồ nhát gan!"
Miêu Miêu ương bướng phục, giơ nắm đ.ấ.m về phía bọn chúng.
"Được , cho đàng hoàng!"
"Còn các cháu? Cử một đại diện !"
ai dám .
"Nhất định để chú gọi tên ?"
"Trần Tùng, chú thấy cháu gào to nhất, cháu xem chuyện gì xảy !"
Trần Tùng dám ngẩng đầu.
"Nói !"
"Cháu... cháu chỉ là chơi với Dư Mộ Hạ, nhưng mỗi đến gần, Dư Mạc đều đuổi cháu , cho cháu chuyện với bạn . Không chỉ , mỗi chuyện với Dư Mộ Hạ nhiều hơn hai câu, liền đ.á.n.h ."
"Còn trong lúc huấn luyện, Dư Mạc luôn coi thường bọn cháu, bọn cháu phục!"
Trần Tùng lải nhải phàn nàn về Miêu Miêu tận vài phút, Dư Hướng Sâm tóm tắt chỉ là những chuyện vụn vặt.
Mâu thuẫn chính là Miêu Miêu chơi với bọn chúng, cho rằng chúng quá trẻ con.
Anh cũng từng trải qua độ tuổi , nhiều chuyện trong mắt lớn nhỏ nhặt, nhưng trong mắt bọn trẻ là chuyện lớn.
"Vậy các cháu đến đây?"
"Chạy bộ đến ạ."
"Ba các cháu ?"
Không gian rơi im lặng.
"Vậy chỉ vì chịu chuyện , mà chạy bộ hơn chục cây tới đây?"
"Có đúng ?!"
" ạ."
"Tất cả tấn!"
"Tôn Châu, ở đây giám sát bọn chúng, phạt mỗi đứa một giờ. Đợi ăn cơm xong sẽ tiếp."
"Đứa nào dám lười biếng, cứ đá thẳng, cần nể nang."
"Rõ!"
Dư Hướng Sâm phòng ăn, lúc Thẩm Tri Hạ và gần như ăn xong.
DTV
"Sao ?"
"Chỉ là mâu thuẫn giữa bọn trẻ, gì lớn, sẽ xử lý."
"Được , đừng quá nghiêm khắc, bọn chúng còn nhỏ mà."
"Không , bọn nhóc lì lắm."
"Anh cứ tiếp tục ăn , em đưa Gấu Gấu tắm."