Khi Dư Hướng Sâm bước thư phòng, Thẩm Tri Hạ đang cầm cuốn sách khúc khích.
"Vợ , em đang tiểu thuyết ?"
"Haha, về ? Đừng phiền em, em đang đến đoạn cao trào."
Thời gian nghỉ ngơi gần đây, mỗi ngày Thẩm Tri Hạ đều dành vài giờ trong thư phòng. Mẹ Dư và bọn trẻ đều nghĩ cô đang bận rộn, nhưng thực cô đang lén tiểu thuyết ngôn tình.
Theo lời cô thì: Một năm việc cực nhọc suốt bao ngày, hiếm lắm mới rảnh rỗi, tất nhiên những điều khiến bản thoải mái.
Đối với cô, tiểu thuyết là cách thư giãn hiệu quả nhất.
Đọc xong đoạn cao trào, Thẩm Tri Hạ đóng sách .
"Sao , chào hỏi chị cả xong ?"
"Thật xin , chuyện nhiều với chị nên tránh ở ngoài."
"Không cần xin , để ý thì cứ mặc kệ, việc của thôi."
"Hai đứa nhỏ ?"
"Anh bảo chúng tắm , cả ngày chạy nhảy ở công viên nên cả đổ mồ hôi nhễ nhại."
"Anh cũng mau tắm , để em ngoài xem ."
Thẩm Tri Hạ bước phòng khách, lúc cả Dư và hai Dư cũng tới. Hai chị dâu chào hỏi xong thì bếp giúp chuẩn bữa tối.
"Thím Triệu, cần nấu cơm tối, bảo Đại Dũng gọi đồ ăn ngoài mang về."
"Cũng , để thím sắp xếp."
"Bà Triệu, nhờ chú Đại Dũng mua cho cháu món cua xào cay nhé, cháu loại cay thật cay, phần lớn nhất ."
Bảo Bảo tắm xong , đặt đồ ăn ngoài, liền lập tức tranh thủ yêu cầu món thích.
"Được, bà sẽ bảo chú mua cho cháu."
"Buổi tối đau bụng thì chịu trách nhiệm đấy."
"Hihi, ba sẽ lo cho con, trai cũng lo cho con, ông bà nội cũng lo cho con, còn bác cả, bác hai..."
Bảo Bảo kể tên từng trong nhà, khiến cha Dư và Dư vốn đang vui cũng bật yêu thương.
"Đừng nũng nịu nữa, mau về phòng để trai sấy tóc cho, kẻo lát nữa đau đầu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-988.html.]
Thẩm Tri Hạ đuổi cô bé về phòng.
Thấy cảnh con thiết của họ, Dư Hướng Như nhịn xen : "Vợ lão tam, nó là con gái mà chị thấy em nuông chiều quá mức như là . Sau cũng gả thôi."
Lời dứt, sắc mặt trong phòng khách đổi.
Thẩm Tri Hạ lập tức lạnh mặt.
"Chị cả, chỉ một đứa con gái, dù nuông chiều nó tới trời thì đó cũng là chuyện của ."
"Hơn nữa, cách dạy con thế nào, rõ hơn chị."
" ghét nhất là khác chỉ đạo, đừng mấy câu mặt , nếu đừng trách lật mặt nhận !"
Dư Hướng Như vốn định thể hiện uy quyền của một chị cả, nhưng thấy sắc mặt của cha và hai em dâu bên cạnh, chị đành tạm thời im lặng.
"Chị cả, chị dẫn Cường T.ử lên Kinh thị là đặc biệt đến thăm cha , còn chuyện gì khác?"
Trương Thúy Yến rõ ràng mục đích của chị , nhưng vẫn cố tình hỏi.
Bây giờ đừng đến ba em nhà họ Dư, ngay cả những trong thôn Vân Bình cùng theo Tri Thu lên Kinh thị lập nghiệp, giờ cũng mua nhà ở đây.
Chỉ cần họ chăm chỉ việc, thu nhập thường tệ.
Còn chị cả đến rõ ràng là hai ông bà bỏ tiền , mà còn tiền nhỏ.
Mặc dù ba em thiếu tiền, hàng tháng đều cho cha vài chục đến cả trăm đồng tiền tiêu vặt, lễ Tết còn ngừng lì xì. điều đó nghĩa là họ thể trơ mắt tiền cho cha vô ơn lấy mất.
Tiền họ kiếm từ trời rơi xuống.
Nghe em dâu thứ hai hỏi, Dư Hướng Như cũng chút khó xử.
"Chẳng chị nghĩ đây từng đến Kinh thị, nhân dịp năm mới đến thăm cha ."
"Ồ? Vậy ?"
"Năm mới, là đầu chị cả đến Kinh thị, chắc là mang quà cho cha nhỉ? Không thể nào đến tay đúng ?"
Không chỉ Trương Thúy Yến mà ngay cả Vương Hồng – vốn dĩ tính tình ôn hòa, cũng nghiêm túc chị , xem chị gì.
"Trước đây chị tàu bao giờ, Kinh thị hai ba ngày, sợ đồ mang theo mất nên định đến đây mua ."
"Kết quả là lúc xuống tàu, lão tam cho đến đón chị và Cường Tử, nên bọn chị còn kịp mua gì."
DTV