"Đây là hội nghị trao đổi dự án thường niên của nước Mỹ, quan trọng. Người Hoa quốc các cô cho cùng thì nghiên cứu y học vẫn bằng nước Mỹ. Để cô tham dự mấy ngày họp , chính là cô hiểu về trình độ phát triển y học của nước Mỹ chúng ."
Phát triển cái gì!
Họ mà để cô tham gia các hội nghị thật sự quan trọng thì mới đúng là chuyện lạ đời.
Hiện giờ, tất cả chỉ là cách để cô lãng phí thời gian, chỉ thể lừa những hiểu rõ.
" quốc gia các phát triển trong vấn đề nghiên cứu y học, ? Anh gì thì cứ thẳng, đừng vòng vo."
"Mục tiêu của chúng luôn rõ ràng, tin rằng cô cũng đoán . Chúng chẳng qua chỉ hy vọng cô thể gia nhập nước Mỹ của chúng mà thôi."
"Cô yên tâm, chúng cam đoan sẽ cung cấp cho cô những điều mà Hoa quốc mãi mãi thể mang . Chúng sẽ xây dựng phòng thí nghiệm cá nhân cho cô, cô nghiên cứu gì cũng , ai can thiệp."
"Về phần thù lao, chúng thể trả gấp mười lương hiện tại của cô."
"Gấp mười ?"
"Lương hiện tại của ở viện nghiên cứu là 1 200 tệ mỗi tháng. Gấp mười là 12 000 tệ, đây là tính bằng đô la ?"
"Ngay cả khi đổi sang đô la Mỹ, cũng chỉ 4. 000 đô mỗi tháng. Nước Mỹ các keo kiệt , đủ để thu hút ."
Cô hề quan tâm viện nghiên cứu trả lương , vì cô vốn sống dựa khoản tiền lương đó.
Nguồn thu chính của cô là cổ tức từ phía cấp phát xuống, đó mới là trọng điểm.
DTV
"Cô thể đưa một mức mà cô thấy hài lòng, sẽ giúp cô báo cáo lên lãnh đạo."
"Việc , cũng là thể."
" 50% cổ tức từ tất cả những gì nghiên cứu trong tương lai."
Sau khi bản dịch, Smith Thẩm Tri Hạ như một quái vật.
"Năm mươi phần trăm?"
"Điều đó tuyệt đối thể."
"Nếu thể, chờ đến khi điều đó trở thành khả thi hãy đến tìm chuyện."
Mấy ngày đó, lẽ Smith bận thương lượng với cấp của nên xuất hiện trong biệt thự.
Ban ngày, Thẩm Tri Hạ thảnh thơi, nhưng ban đêm thì ngừng hành động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-972.html.]
Với những gì cô trong thời gian , các viện nghiên cứu lớn và các gia tộc giàu ở nước Mỹ gần như loạn cả lên, nơi nào cũng tăng cường cảnh vệ.
Cô rõ ràng cảm nhận độ khó khi thực hiện kế hoạch mỗi đêm đang tăng lên.
"Vợ , lẽ em thể ở đây đủ một tháng. Trong hai ngày tới tìm cách về nước."
"Ừ, em cũng nghĩ ."
Nguyên Bảo với cô rằng giám sát bên ngoài từ 20 tăng lên 30. Chắc hẳn yêu cầu của cô khiến họ nổi giận, đạt thỏa thuận, lẽ họ sẽ trực tiếp xử lý cô.
Sở dĩ tay chắc là vì họ đang bàn bạc kế hoạch.
Dù , giữ cô lẽ mang lợi ích lớn hơn là tiêu diệt cô ngay lập tức.
"Tối nay em sẽ một vụ lớn nữa, xong rút lui."
"Vậy em cẩn thận một chút."
"Yên tâm, em là của năm đứa con, em thể để chúng còn ."
"Vậy còn ?"
"Haha, em cũng thể để còn trẻ mà góa vợ."
"Thế còn ."
Sau khi căn dặn Dư Hướng Sâm ở yên trong phòng, Thẩm Tri Hạ rời khỏi.
"Lưu Châu, liên lạc với những ở căn nhà ?"
"Được, ?"
"Liên lạc ngay, chúng sẽ rút lui tối mai."
"Trước đó chẳng sẽ ở một tháng ?"
"Không ở nữa, chắc các cũng nhận bên ngoài ngày càng đông. Nếu còn ở thêm, tất cả chúng sẽ bỏ mạng nơi đất khách quê . hồn ma cô độc ở Mỹ, c.h.ế.t cũng c.h.ế.t đất Hoa quốc!"
"Ngày mai ban ngày các một ngày để chuẩn , buổi tối chúng rút về nước."
Máy bay chắc chắn thể . Hướng Sâm với cô rằng kế hoạch là đường thủy, vượt biên về nước. Chỉ cần việc suôn sẻ, họ thể lên thuyền, thì mất hơn hai mươi ngày mới về tới.
Chỉ nghĩ đến việc ở thuyền hơn hai mươi ngày thấy đau khổ.