"Anh cả, năm nay tiền thưởng cuối năm của , em và Hướng Sâm thống nhất sẽ cho 10% lợi nhuận của xưởng."
Từ khi Hướng Sâm Kinh thị, cả một tay quản lý xưởng. Không chỉ hiệu quả kinh doanh nâng cao, mà trong việc khích lệ tinh thần nhân viên, cũng nỗ lực.
Trong việc thu mua vật tư, từng xuất hiện hàng kém chất lượng, nhiều khi đều đích kiểm tra từng chi tiết nhỏ.
DTV
Vì , cô và Hướng Sâm cảm thấy 10% lợi nhuận là xứng đáng với .
Còn về các trai khác, họ kiếm tiền dựa năng lực của .
Anh ba Thẩm Tri Thu chủ yếu phụ trách kinh doanh và nhận lương theo hiệu suất.
Anh họ Thẩm Tri Xuân phụ trách quản lý nhân viên trong xưởng và nhận lương cấp quản lý.
Hai của Dư Hướng Sâm hiện vẫn đang trong giai đoạn học việc nên chỉ nhận mức lương nhân viên bình thường.
Về mặt tiền bạc, dù vợ chồng cô thiếu tiền nhưng cũng tùy tiện.
Có quy trình hợp lý mới đạt sự phát triển lành mạnh.
Dù , chỉ cần năng lực và phẩm chất , họ đều cơ hội trọng dụng.
"Em gái, 10% nhiều quá, thể nhận ."
"Anh cả, đừng từ chối nữa. Đây là tiền lương chúng em dành cho giám đốc xưởng, vì là trai em mà chúng em thiên vị ."
"Hiện giờ , xưởng tất nhiên sẽ thưởng. nếu một ngày nào đó xứng đáng với vị trí , chúng em cũng sẽ hình phạt tương ứng."
"Hạ Hạ, em yên tâm. Anh nhất định sẽ những chuyện khiến khác thất vọng."
"Anh cả, chính vì chúng em tin tưởng phẩm chất và năng lực của nên mới để đảm nhiệm vị trí giám đốc xưởng."
"Hơn nữa, cũng khiến chúng em thất vọng, đúng nào."
Sau khi họ chuyển đến Kinh thị, công việc ở xưởng sẽ giao cho cả quyền xử lý.
Hiện tại, họ cũng gần như chỉ phụ trách quyết định những việc quan trọng, còn trở thành "ông chủ nhàn rỗi", mỗi tháng cả sẽ báo cáo tình hình một .
Cuối cùng, sự thuyết phục của Thẩm Tri Hạ, Thẩm Tri Đông chấp nhận quyết định của cô.
Lúc rời khỏi nhà họ Dư, vẫn còn cảm giác chân thật. ...
Ngày 28 tháng Chạp, Thẩm Tri Hạ mang theo quà Tết đến nhà Tống Tuyên.
"Hạ Hạ, em đến ! Mau đây, chị nhớ em c.h.ế.t mất!"
An Lộ thấy cô lập tức đặt thứ xuống, nhiệt tình khoác tay Thẩm Tri Hạ, dẫn cô nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-715.html.]
"Tống Tuyên, Hạ Hạ đến , mau đây!"
"Anh đang ở trong phòng cùng Tiểu Kiệt nghịch món đồ chơi mới mua, loay hoay cả buổi ."
Hai cha con trong phòng thấy liền vội vàng bước ngoài.
"Hạ Hạ, em một ?"
"Vâng, Hướng Sâm còn ở Kinh thị, năm nay về ăn Tết."
"Em mang chút đồ đến cho chị, thứ gì đắt đỏ, chỉ là đồ nhà tự thôi."
"Em khách sáo gì, em mà đến tay , chị cũng chẳng trách ."
Tống Tuyên nhận lấy đồ tay cô, đặt lên bàn trong phòng khách.
"Lộ Lộ, em pha hai tách mang thư phòng nhé."
Nói xong, dẫn Thẩm Tri Hạ thư phòng.
Hạ Hạ hầu như bao giờ đến những ngày ngày giao dịch, nếu đến thì chắc chắn là chuyện quan trọng cần bàn.
"Sao ? Có chuyện gì ?"
Tống Tuyên nghiêm túc hỏi.
Thẩm Tri Hạ xuống ghế, chậm rãi lên tiếng:
"Sang năm mới, em định dừng bộ giao dịch giữa chúng ."
"Cái gì? Dừng ? Ý em là ?"
Tống Tuyên kinh ngạc bật dậy, vẻ mặt tràn đầy khó tin.
Mới tuần giao một lô hàng, giờ dừng là dừng?
"Ý mặt chữ thôi, từ giờ chúng sẽ nghỉ ngơi một thời gian, chỉ em mà cả nữa."
"Em tin gì ?"
Thẩm Tri Hạ liếc , trả lời.
Tống Tuyên lăn lộn trong chợ đen bao nhiêu năm, thông tin đều nắm rõ trong lòng bàn tay. hiện tại thấy bất cứ tin tức bất lợi nào, trái còn cảm thấy chợ đen ngày càng lỏng lẻo. Những buôn bán lén lút dường như ngày một nhiều lên.
Trước đây, thỉnh thoảng quản lý, nhưng giờ đây họ chỉ ghé qua vài , mà mỗi đến cũng chỉ loanh quanh.
"Đừng hỏi gì cả, cứ em. Em đoán cũng chỉ nghỉ tầm hai, ba năm thôi."