Lần đầu tiên gặp Bạch Hàm Chi là ở trường mẫu giáo của An An, cô là giáo viên chủ nhiệm lớp của An An.
Anh hai và chị dâu bận rộn công việc, đôi khi công tác.
Mỗi khi họ công tác, sẽ để An An và bảo mẫu về nhà ở cùng Tam Tam.
Hôm đó về nhà sớm, ở nhà rảnh rỗi việc gì nên giúp bảo mẫu đón An An từ trường mẫu giáo về.
Bạch Hàm Chi rõ ràng nhận nhầm là hai Nhị Nhị, khi dắt An An khỏi lớp học vẫn luôn với về tình hình tổ chức hội thao giữa phụ và học sinh thứ Sáu tại trường mẫu giáo.
Về đến nhà, Tam Tam gọi điện cho hai, thông báo tình hình hội thao.
Kết quả, hai căn bản thời gian về nên đẩy vinh dự sang cho Tam Tam, còn nếu thì thể nhờ cả , dù ba bọn họ trông cũng giống .
An An hiện tại còn nhỏ, thường xuyên nhận nhầm ba em họ, thấy ai trong ba cũng đều vui vẻ.
Anh cả công tác, hai cũng đang công tác, vai trò cha của An An thứ Sáu đành để Tam Tam – "rảnh rỗi" đảm nhận.
Thứ Sáu, mặc đồ thể thao, đeo khẩu trang, dắt tay An An bước trường mẫu giáo.
Trong ba em sinh ba, dù cũng là nổi tiếng, vì bất kể ai trong ba ngoài cũng đều sẽ đeo khẩu trang, để tránh đám đông xung quanh chú ý.
Về chuyện , Nhất Nhất và Nhị Nhị oán trách ít, thậm chí còn đề xuất nhanh chóng rút khỏi giới giải trí.
Việc nổi tiếng ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống thường ngày của hai họ.
Tuy là , nhưng họ cũng ép buộc gì. Tam Tam rút khỏi giới, hai còn cũng đành chịu đựng, phối hợp hành động với .
"Ba An An, An An đến ?"
"Công việc của cô bận, hôm nay thời gian đến."
"Vậy ."
"Có vấn đề gì ?"
"Hội thao phụ hôm nay hoạt động ba chân bốn tiếp sức, đều cần tham gia. Trong tin nhắn gửi cho phụ chúng thông báo ."
" nhớ lúc đó còn hồi âm '' nữa mà."
"..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-1038.html.]
Tam Tam xong lời của cô giáo Bạch, trong lòng âm thầm mắng hai một trận, đúng là cha ruột đáng tin! Rõ ràng nhận tin nhắn, mà báo cho cha tạm thời là .
Có lẽ cảm nhận sự lúng túng của , cô giáo Bạch vội vàng thêm.
"Không ba của An An, An An vì công việc bận rộn nên đến , chúng thể hiểu mà."
"Nếu ngại, lát nữa thể tìm một giáo viên nào bận để hỗ trợ hai thành trò chơi."
Dẫn họ đến khu vực tổ chức hoạt động hôm nay, Bạch Hàm Chi liền cổng đón các em nhỏ và phụ khác.
"Chú ba ơi, thì ?"
DTV
"Cháu chú là chú ba ?"
"Biết chứ ạ."
"Bác cả và ba cháu đều mặc đồ sáng màu thế , chỉ chú ba mới mặc thôi."
An An phần lớn thời gian chỉ thể dựa phong cách ăn mặc để phân biệt ba bọn họ, nếu cả ba cùng mặc đồ ngủ thì con bé sẽ phân biệt ai là ai.
Tam Tam bộ đồ màu xanh nhạt và chiếc quần dài màu xám , bất đắc dĩ.
Ban đầu định mặc đồ của hai, nhưng quần áo của lúc nào cũng nghiêm chỉnh.
Hôm nay tham gia hội thao phụ – học sinh ở trường mẫu giáo, nếu mặc áo sơ mi và quần tây, chẳng may vận động mạnh quá mà rách quần thì mất mặt lắm, cuối cùng vẫn chọn mặc đồ của .
"Chú ba, lát nữa chúng nhờ cô giáo Bạch ?"
"Cháu thích cô giáo Bạch, cô dịu dàng, thường kể chuyện cho tụi cháu , dẫn tụi cháu hát chung, ..."
Trong lúc An An ngừng khen ngợi Bạch Hàm Chi, ánh mắt của Tam Tam dừng bóng dáng nhỏ nhắn đang tiếp đón phụ và trẻ em ở cách đó xa.
"Được , nếu lát nữa cô giáo Bạch bận, chúng sẽ nhờ cô giúp nhé."
"Tuyệt quá!"
"Cháu với cô giáo Bạch ngay bây giờ."
Vừa dứt lời, An An hất tay , chạy về phía Bạch Hàm Chi.
Tam Tam còn kịp gì thì chạy theo .