Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 1022

Cập nhật lúc: 2025-11-24 12:45:24
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Bảo Bảo rời một thời gian, trong nhà đều chút quen.

Trước đây, mỗi buổi sáng, Thẩm Tri Hạ luôn dậy sớm cùng hai đứa trẻ ăn sáng, đó tài xế đưa chúng đến trường.

bây giờ, yếu đuối nhất trong nhà còn cần đưa đón nữa. Để tránh việc Miêu Miêu hình thành thói quen lười biếng, việc đưa đón đến trường cũng hủy bỏ, khiến buồn rầu mấy ngày liền.

Bởi vì Miêu Miêu vốn là kiểu chỉ cần xe thì nhất định tự bộ.

Tuy nhiên, khi Bảo Bảo còn ở bên, Miêu Miêu cũng những đổi lớn.

Sau một thời gian suy nghĩ, từ bỏ ý định nước ngoài du học, trực tiếp liên lạc với Tống Tuyên và quyết định chuyển trường đến Thâm thị để học. Cậu ở bên cạnh Tống Tuyên để học hỏi từ chú .

Đối với quyết định , Thẩm Tri Hạ ủng hộ.

Hiện nay, đế chế kinh doanh của Tống Tuyên mở rộng vô cùng lớn.

Trên hành trình , ban đầu Thẩm Tri Hạ chỉ dẫn, nhưng đó, tất cả đều là kết quả của những bước chân vững chắc và nỗ lực của cá nhân .

Khi tin Miêu Miêu chuyển đến Thâm thị, Tống Tuyên vui đến phát điên. Nhận cuộc gọi của Thẩm Tri Hạ, hưng phấn đến mức giọng cũng run lên.

"Cuối cùng cũng tóm một nhóc nhà họ Dư, mà còn là tự nguyện tìm đến nữa."

"Anh bình tĩnh . Nó đến để học hỏi , chứ để con rể !"

"Trẻ con suy nghĩ riêng, đừng mà can thiệp."

"Haha, , gần nước thì hưởng lợi, sẽ cơ hội thôi."

Con gái nhà họ, Điềm Điềm, dù lớn hơn Miêu Miêu một tuổi, nhưng chỉ một tuổi mà thôi, đồng trang lứa.

"Nhớ chuẩn chỗ ở cho nó giùm em nhé."

"Yên tâm , sẽ nhờ Lộ Lộ sắp xếp một căn phòng cho nhóc."

"Ý em là để nó ở ký túc xá trường!"

"Ôi trời, em gái , em thế là quá xa cách .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-1022.html.]

"Dù thể ba vợ, ít cũng là ruột của nó. Đã đến chỗ thì thể để nó ở ký túc xá? Thật khách sáo quá ."

"Em yên tâm, nhà nhiều phòng lắm, để nó chọn thoải mái."

"..."

Thấy thể chuyện với Tống Tuyên, Thẩm Tri Hạ đành dập máy, để chuyện tự họ giải quyết.

Ngày Miêu Miêu đến Thâm thị, thái độ của cả nhà khác với lúc tiễn Bảo Bảo sân bay. Dư Hướng Sâm thậm chí tỏ vẻ buồn bã, mà ngược , còn chút vui mừng.

Khi thằng nhóc cũng rời nhà, cuối cùng vợ sẽ thuộc về .

Sẽ còn ai suốt ngày chạy đến quấy rầy vì đủ loại lý do nữa.

"Ba, ngày lúc Bảo Bảo , ba cho em nhiều tiền như thế. Vậy còn con thì ?"

Miêu Miêu giơ tay mặt Dư Hướng Sâm.

Từ nhỏ, cách tự kiếm tiền, nên thực thiếu tiền. Chỉ là khi , trêu đùa ba một chút.

"Ba tiền, con ?"

Số tiền cho Bảo Bảo thực lấy từ ba đứa sinh ba đấy.

"Không , nếu con hết tiền, con thể tìm Tống Tuyên của con xin, giờ cả nước chắc chẳng ai giàu bằng con ."

"Anh bậy bạ gì thế?"

DTV

Thẩm Tri Hạ thở dài, khẽ đập chồng một cái.

"Anh dạy con kiểu gì ?"

"Đừng ba con bậy, nếu hết tiền thì gọi điện cho ."

"Haiz, con ngay là thể trông cậy ba, may mà con tiền. Dựa việc ba cho con tiền tiêu vặt mỗi tháng, chắc chỉ thể mơ thấy trong giấc mơ thôi."

"Biết ."

 

Loading...