Ăn tối xong, trừ Tam Tam, những còn đều mang ghế tivi.
May mà phòng khách nhà họ Dư rộng, nếu , mấy chục chắc chắn thể chen chúc .
"Tam Tam diễn tiết mục gì thế? Nó ?"
"Không nữa, thằng nhóc đó cứ giấu mãi, hỏi cũng chịu ."
"Không là hát hợp xướng chứ?"
"Có thể lắm."
"Vậy lát nữa thật kỹ xem nó ở , đừng bỏ lỡ."
Thẩm Tri Hạ nghĩ .
Nếu là tiết mục đông , với tính cách kiêu ngạo của Tam Tam, chắc đồng ý tham gia.
Cô đoán tám chín phần là diễn tiểu phẩm.
Đến 10 giờ rưỡi tối, cả nhà cuối cùng cũng thấy Tam Tam xuất hiện tivi.
"Oa, chú Tam Tam!"
"Chú Tam Tam ở tivi kìa, chú trong đó kiểu gì thế? Cháu cũng !"
"Suỵt! Gấu Gấu, đừng nữa, mau xuống xem nghiêm túc!"
Cả nhà tập trung chằm chằm tivi, những chỗ hài hước thì vỗ tay ngớt, đến vui tả.
Đợi chương trình kết thúc, ai nấy vẫn còn cảm giác thỏa mãn, chỉ mong Tam Tam diễn thêm chút nữa.
"Hay quá! Thật sự rạng danh nhà !"
"Mẹ ơi, khi chúng kiếm vài vệ sĩ cho Tam Tam, em cũng sẽ cả đám fan vây quanh cho mà xem."
"Con cứ lo cho bản con , chừng lúc con ngoài, fan của Tam Tam nhận nhầm con là Tam Tam đấy."
"Ôi... Thôi xong... là t.h.ả.m thật... Con quên mất ba em con trông giống ."
"Nhị Nhị, giờ ? Sớm ngăn nó ngôi lớn."
"Không kịp nữa ..."...
"Ha Hạ, ngoài cổng hai tìm cô, là cô đồng ý để họ đến nương tựa cô."
"Nương tựa ? Sao nhớ chuyện nhỉ?"
"Họ tên là gì ?"
"Có một tên là Lưu gì đó, trời ơi, trí nhớ ngày càng tệ. Người còn nhớ, tên là Thành Tử."
"Hóa là họ... Để họ ."
Cô thật sự từng đồng ý, nhưng lúc đó chỉ là một câu đùa buột miệng, ngờ họ coi là thật.
DTV
, họ đến thì cô thể sắp xếp việc , đúng lúc Tam Tam cần bảo vệ sát bên để ngăn chặn những fan cuồng thể xuất hiện trong tương lai.
Lưu Châu và Thành T.ử Lý Đông dẫn đến cửa thư phòng.
"Hai , Hạ Hạ ở bên trong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-1002.html.]
"Cảm ơn chú."
"Đồng chí Thẩm, chúng đến như lời hẹn."
"Lúc đó chỉ đùa thôi mà."
"Hả?"
"Ý cô là thật ?"
" chúng ..."
"Lão đại, giờ ?"
Thành T.ử là chuyện thật liền hoang mang.
Khi trở về, họ báo cáo với lãnh đạo, nếu thể nương tựa Thẩm Tri Hạ, họ gì đây? Chẳng lẽ về quê ruộng?
"Đồng chí Thẩm đùa thôi, đồ ngốc."
"Thật ?"
Thành T.ử vẻ mặt của Thẩm Tri Hạ, thật giả .
" thật sự cần các bảo vệ."
" các đến đây tìm , thể sắp xếp việc khác cho các , chỉ là xem các ."
" ! Chỉ cần về quê ruộng, việc gì cũng !"
"Đã xem Xuân Vãn năm nay ?"
"Xem !"
"Thích tiết mục nào nhất?"
" đều thích cả, còn xem phát sóng nữa mà."
"Nhớ diễn viên trong tiết mục hài kịch ?"
"Không chỉ nhớ, còn thấy ấn tượng vì bé đó vô cùng lanh lợi, cao ráo trai, mới chỉ mười mấy tuổi thôi đúng ?"
"Đó là con trai ."
"Hả?"
"Vậy thể gặp ? Có thể xin chữ ký chứ?"
"Thôi nào, đừng mất mặt nữa."
Lưu Châu mạnh tay đập Thành T.ử một cái. Người khi nhiệm vụ thì khá bình thường, nhưng cứ rảnh rỗi là lộ nguyên hình, ngốc nghếch hết sức.
"Nếu các quyết định ở đây, công việc của các là bảo vệ nó, đồng thời thể thêm một việc giống như trợ lý."
"Hiện tại con trai vẫn đang là sinh viên đại học, phần lớn thời gian sẽ ở thủ đô. khi nghiệp, khả năng con sẽ khắp nơi trong cả nước."
"Về địa điểm việc thì cố định chỗ nào, các thể suy nghĩ thêm."
"Với sẽ quyết định con trai . sẽ giới thiệu các cho nó, nhưng cuối cùng nó nhận các thì tuỳ ý kiến của nó."
"Được!"