Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Về Thập Niên 70, Trở Thành Con Gái Nhà Giàu - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-07-15 00:57:53
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa chạy đến cửa thì đụng Cố Khiếu Hành đến đón cô học, cô vội trốn lưng : "Anh hai Cố, cứu em!"

Trần Quý Uyên vô cùng ngạc nhiên hiểu tại con gái phản ứng dữ dội như khi cháu gái nhảy xuống nước nhưng thấy đứa cháu gái nhỏ sợ hãi chạy ngoài, ông vội vàng đưa tay cản con gái và thuận lợi giật chổi lông gà, đó tò mò hỏi: "A Trân, thế, nổi giận như ?"

Cố Khiếu Hành ngờ đến gặp cảnh tượng như , Thẩm Ngưng Sơ trốn lưng , vì kích động mà khuôn mặt đỏ bừng như nhuộm son, cả như chú nai nhỏ điên cuồng trốn tránh thợ săn, ngây thơ đáng thương.

Anh còn tưởng cô gái sợ trời sợ đất, hóa cũng thứ sợ, trong lòng nhịn dâng lên một tia ý , khẽ : "Đừng sợ, cô chắc chắn nỡ đánh em ."

Điều đúng là thật, đừng Trần Uyển Trân cầm chổi lông gà trong tay, tức giận đến dậm chân nhưng chổi lông gà vẫn hề vung xuống.

Trần Uyển Trân vạch trần chút tâm tư nhỏ , mặt chút giữ , trừng mắt cô con gái trốn lưng Cố Khiếu Hành : "Qua đây xem nỡ ?"

Thẩm Ngưng Sơ ngốc, lúc mới đ.â.m đầu , nhỏ giọng lẩm bẩm: "Con qua đó ."

Lúc Chu Vân Thanh cũng xuống lầu: "Sao thế ? A Trân, con Tiểu Sơ lập công lớn đến mức nào , còn lên báo khen ngợi, còn đánh ?" Nói đưa cái chổi lông gà mà chồng ném bàn cho Tống Cúc Phân: "Vứt cái , nhà chúng dùng nữa."

Tống Cúc Phân cầm chổi lông gà sân , định chỗ nào tiện lợi thì tuyệt đối xuất hiện chổi lông gà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-con-gai-nha-giau/chuong-162.html.]

Trong chốc lát, những trong phòng khách đều bảo vệ Thẩm Ngưng Sơ, trong lòng Trần Uyển Trân chua xót đau lòng, bây giờ bọn họ trở về nhà của , bà cha yêu thương, con gái cũng ông bà ngoại nhân từ, còn trai quan tâm bảo vệ.

nghĩ đến sự tiếc nuối kiếp , bà vẫn đau lòng, nhất thời hốc mắt đỏ hoe.

Thẩm Ngưng Sơ thấy như , trong nháy mắt sự hối hận bao trùm, cô nghĩ đến ở Đại Hà thôn, phản ứng như thế nào khi bà cho rằng ngã xuống nước, đó kể cho cô chuyện trong mơ của bà.

Cô vội vàng tiến lên nắm lấy cánh tay : "Mẹ, con xin , thật con quên mất với là con bơi giỏi, chỉ bơi mà con còn thể nín thở nước lâu, hơn nữa khi nhảy xuống con cũng xác định thể mới nhảy, đừng lo lắng ?"

Trần Uyển Trân con gái còn gì đó nhưng thấy mặt con gái mang theo vẻ tự tin, cuối cùng bà cũng gì nữa, mà thở dài, đưa tay xoa đầu con gái: "Tiểu Sơ, con lập công lớn nhưng vẫn đừng như nữa."

vĩ đại như , chồng hy sinh, con gái của bà, bà bất kỳ chuyện ngoài ý nào, nghĩ đến những chuyện kiếp , thỉnh thoảng bà tỉnh giấc vẫn đau lòng đến mất ngủ.

Là một , bà thể lo lắng, trong mắt bà, vinh quang nào cũng quan trọng bằng sự an của con gái.

"Được, , con tuyệt đối để lo lắng nữa."

"Mau ăn sáng , Tiểu Sơ, còn học ?" Tống Cúc Phân đúng lúc phá vỡ sự im lặng.

Loading...