Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Về Thập Niên 70, Trở Thành Con Gái Nhà Giàu - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-07-15 00:57:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì chuyện vận chuyển cái rương, khi Cố Khiếu Hành và Thẩm Ngưng Sơ đến nữa, cảnh vệ viên của Trần Quý Uyên là Chu Kính lái xe đến cùng.

Đồng Gia Vân và đồng nghiệp ở nhà máy cầu đường của cô tưởng Cố Khiếu Hành đặc biệt cân nhắc đến việc họ đông hơn nên sắp xếp một chiếc xe đưa họ về, nhất thời cảm động thôi.

Trên đường về, lời cảm ơn miệng ngừng, đến mức Chu Kính khỏi ngượng ngùng, chỉ : "Đây đều là phục vụ nhân dân."

Cuối cùng Chu Kính đưa về nhà máy cầu đường, riêng đưa Đồng Gia Vân về trường, Chu Kính mới lái xe trở về bờ Thông Giang.

Còn Cố Khiếu Hành và Thẩm Ngưng Sơ thì đợi ở bờ sông, lúc là lúc tan tầm, những xã viên vốn bận rộn việc cũng lượt cầm nông cụ về nhà, những đứa trẻ canh giữ ở bờ sông cũng cha gọi về nhà.

sửa cầu Thông Giang, dân làng cũng nghi ngờ Cố Khiếu Hành và những khác đến đây rốt cuộc là gì, vì đến khi trời tối, đều ở nhà, và Chu Kính mới đến bên gốc lau sậy định kéo cái rương lên.

hai nên Thẩm Ngưng Sơ cần sức nhưng cô vẫn yên tâm bên cạnh cảnh giới, đợi đến khi Cố Khiếu Hành và Chu Kính khiêng cái rương lên xe, cô mới lùi , quét mắt trái lùi về xe, mới lên xe bắt gặp ánh mắt của Chu Kính.

"A Hành, đừng , Tiểu Sơ hợp với việc cảnh giới đấy."

Mặc dù Cố Khiếu Hành rõ ràng nhưng Thẩm Ngưng Sơ đang , kết hợp với lời của Chu Kính, cô lập tức trừng mắt Cố Khiếu Hành: "Anh em ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-con-gai-nha-giau/chuong-154.html.]

Cố Khiếu Hành cảm thấy oan ức: "Tiểu Sơ, em đây là bắt nạt quen , em là Chu Kính đấy."

Thẩm Ngưng Sơ bĩu môi, thật và Chu Kính cũng quen nhưng quen thuộc với Cố Khiếu Hành là một cảm giác khác, vì chỉ hừ một tiếng, cô quan tâm đến khác, chỉ hung dữ với Cố Khiếu Hành.

Lúc bên ngoài trời tối đen, kiểm tra cái rương .

Rời khỏi Thông Giang đến tỉnh thành, ba về nhà ngay mà kéo đồ đạc đến thẳng một ngôi nhà khác của Chu Kính ở ngay bên cạnh khu nhà tập thể, đây ở đây, vợ sinh con, nhà quá nhỏ nên xin một ngôi nhà lớn hơn ở khu nhà tập thể, ngôi nhà nhỏ tạm thời bỏ trống.

Trở về nhà, hai khiêng cái rương lên bàn, ba vây quanh, cái rương gỗ vẫn còn nhỏ nước, một góc rương vỡ mất một mảng, hẳn là rơi mấy thỏi vàng, còn vặn một thỏi chặn ở miệng lỗ, những thỏi còn cũng rơi ngoài nữa.

Bề mặt rương gỗ đóng một lớp sắt, đó khóa , ổ khóa xỏ một sợi xích sắt.

Từ mức độ ngâm nước của cái rương và mức độ gỉ sét sợi xích sắt thể thấy thời gian cái rương rơi xuống nước quá dài, ước tính quá một tháng.

Chu Kính kiểm tra một lượt gật đầu với Cố Khiếu Hành, Cố Khiếu Hành cầm một cái búa vung tay phá luôn ổ khóa, theo tiếng "Đùng." một cái, ổ khóa rơi xuống, nắp rương gỗ bật lên một cái.

Cố Khiếu Hành giơ tay nhấc nắp rương gỗ lên một chút, thấy gì khác thường mới trực tiếp mở rương .

Trong nháy mắt, ba đều thứ vàng rực trong rương thu hút, quả nhiên là đầy một rương thỏi vàng, từng thỏi xếp chồng lên , một rương ước tính đến cả trăm cân.

Loading...