Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 80
Cập nhật lúc: 2025-03-04 21:28:28
Lượt xem: 48
"A, mình ngốc quá, mình chỉ cần đưa tay vào trong dòng suối nhỏ, chỉ cần chạm vào cá là có thể đưa chúng nó vào trong không gian, tiện hơn bắt cá nhiều," Vương Tiểu Thanh mới nghĩ ra điều này.
Như vậy thì không phải lo không có cá để ăn, mấy ngày nữa lại đi bắt.
Ngày hôm sau lúc bắt đầu làm việc, ba đồng chí nam còn đặc biệt đến cảm ơn cô vì mỗi lần làm món ngon đều không quên chia sẻ với bọn họ.
"Không có gì đâu," Vương Tiểu Thanh cười đáp lại.
"Hừ, đồ giả tạo, chỉ biết đi nịnh bợ đồng chí nam, chúng tôi là đồng chí nữ thì không ai để ý tới," Vương Mộng Mộng cũng học theo dáng vẻ của Trương Hồng Châu, châm chọc khiêu khích.
Vương Tiểu Thanh cũng không thèm nhìn cô ta lấy một cái, đi thẳng tới chỗ làm.
"Cô hay lắm, đồ không biết xấu hổ," Vương Mộng Mộng tức giận dậm chân.
Vương Mông Mộng suy nghĩ một chút.
"Hồng Châu, chiều nay chúng ta cũng đi bắt cá nhé."
"Được thôi," Trương Hồng Châu đã thèm từ lâu.
Hai người bọn họ ôm hy vọng bắt hết cá, để Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến không có cá để ăn, xem họ còn khoe khoang được không.
Chiều tan làm, Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến liền đi mua đậu phụ.
Vương Mộng Mộng và Trương Hồng Châu về điểm tri thức lấy một ít bột ngô làm mồi nhử và còn xách theo một thùng nước.
Trên đường đi, Vương Mộng Mộng lại có chút nghi ngờ, bởi vì cô ta từ trước tới nay chưa bao giờ đi bắt cá.
"Cô nghĩ chúng ta có bắt được không?" Vương Mộng Mộng hỏi Trương Hồng Châu.
"Tất nhiên có thể, cô nghĩ xem, Lưu Hiểu Yến và Vương Tiểu Thanh, hai người bọn họ yếu hơn chúng ta mà còn bắt được cá nữa là," Trương Hồng Châu tràn đầy tự tin trả lời lại.
Hai người bọn họ đến hạ lưu, đợi nửa giờ, có cá nhưng chỉ bằng ngón tay cái, bọn họ lười bắt, nghĩ rằng chắc sẽ có cá lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-80.html.]
Lại chạy đến trung lưu, mất thêm nửa giờ, lần này có cá lớn, hai người cùng lao lên bắt cá, kết quả là Vương Mộng Mộng ngã đè lên người Trương Hồng Châu, suýt chút nữa làm gãy xương của Trương Hồng Châu.
Vương Tiểu Thanh mua đậu phụ về nhà nấu canh cá diễc đậu phụ, trước tiền cô cạo vảy cá, m.ổ b.ụ.n.g lấy nội tạng ra rồi rửa sạch.
Để cá ráo nước, sau đó cho hành, gừng vào, thêm chút muối để cá ngấm vị, rưới thêm chút rượu để khử mùi tanh, vắt hành gừng lấy nước. Sau đó bôi đều từng con cá, bôi xong thì nhét hành gừng vào bụng cá
Cá để qua một bên ướp trong mười phút, đậu phụ cắt đôi, rồi cắt thành các dải to, cuối cùng cắt thành các khối vuông nhỏ, sau đó để sẵn một bên.
Tiếp theo, nấu nóng dầu trong chảo, rắc chút muối để khi rán cá sẽ không bị dính chảo.
Rán vàng một mặt cá rồi lật qua mặt kia, rán vàng hai mặt, sau đó đổ nhiều nước sôi vào chảo.
Thêm hành lá, gừng thái lát vào bên trong, tiếp tục đậy nắp nồi, hầm canh cá trong mười phút, lúc này canh cá đã trở thành màu trắng đậm.
Dùng vải mỏng lọc cá, lọc bỏ xương cá, như vậy lúc uống canh cá sẽ không lo bị hóc xương cá.
Cho đậu phụ đã chuẩn bị vào, khi nước sôi lại thì cho mì sợi vào.
"Hiểu Yến, cô làm gì đấy, chuẩn bị ăn mì thôi," Vương Tiểu Thanh thấy Lựu Hiểu Yến vẫn đứng ngoài cửa.
"Ha ha ha ha, Tiểu Thanh, cô đoán xem tôi vừa nhìn thấy gì," Lưu Hiếu Yến cười tươi bước vào
"Sao vậy?"
Vương Tiểu Thanh bắt đầu thêm gia vị.
"Tôi vừa nhìn thấy Vương Mộng Mộng và Trương Hồng Châu cả người ướt sũng trở về mà không bắt được con cá nào, xô nước thì trống không." Lưu Hiểu Yến cười đến nỗi bụng cũng đau.
"Được rồi, mì chín rồi, chúng ta ăn thôi." Vương Tiểu Thanh lấy hai cái bát ra bắt đầu múc mì sợi.
"Oa, thơm quá, Tiểu Thanh, tay nghề nấu ăn của cô quá tuyệt vời, sau này tôi phải học cô mới được, để sau này nấu cho bố mẹ tôi ăn." Lưu Hiểu Yến bê bát mì lên.
Vương Tiểu Thanh nếm thử một miếng, mì sợi mềm ngon miệng, canh cá không có mùi tanh, mặn nhạt vừa phải.