Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-03-04 11:58:06
Lượt xem: 66

"Mẹ, em trai, hai người đừng giận cô ấy, tính cô ấy thế đấy," Trương Dũng bị kẹp ở giữa quả thực rất khó xử, một bên là vợ, một bên là em trai và mẹ.

"Không sao đâu, anh cả, chúng tôi không để ý đâu. Nhưng hy vọng anh cũng đừng nghĩ nhiều, bát gà hầm nấm này là người ta vừa mang đến, không phải chúng tôi cố tình giấu để ăn lén," Trương Vũ không quan tâm đến những lời mỉa mai của chị dâu, nhưng anh vẫn giải thích để anh trai không hiểu lầm, sợ anh ấy nghĩ mẹ thiên vị.

"Anh đương nhiên tin tưởng mọi người, thôi để anh đi dỗ cô ấy" Trương Dũng bất đắc dĩ lắc đầu rồi đi vào phòng.

Ngày hôm sau, lúc bắt đầu làm việc, Vương Mộng Mộng và Trương Hồng Châu đã rêu rạo, lan truyền tin tức khắp nơi rằng Vương Tiểu Thanh lên núi hái được không không ít nấm, còn bắt được cả gà rừng rồi đem đi nấu ăn.

Một số người không thích điều này, họ cho rằng các thanh niên trí thức là người ngoài, bình thường hái rau dại còn được, nhưng nấm và thú rừng trên núi phải thuộc về thôn Phong Thu Loan, thanh niên tri thức không có phần. Họ thậm chí còn đi gặp trưởng thôn để phàn nàn.

"Trưởng thôn, ông phải phân xử chuyện này cho công bằng. Hôm qua tôi đi lên núi, không thấy bóng dáng cây nấm nào, hóa ra đã bị bọn họ hái hết. Thế này không được rồi. Chúng ta chẳng có gì mà ăn nữa!"

"Đúng rồi, hôm qua Đại Hổ nhà tôi lên núi đi săn, cũng về tay không, hóa ra gà rừng đều bị các cô ấy bắt ăn mất. Bắt các cô ấy bồi thường tiền đi!"

Cứ như vậy, bọn họ càng nói càng phóng đại, càng nói càng kích động.

"Đừng ồn ào nữa, nghe tôi nói vài câu đi," trưởng thôn hô to, cuối cùng mọi người cũng im lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-71.html.]

"Các thanh niên trí thức đã đến Phong Thu Loan thì là người của Phong Thu Loan. Quên không nói với mọi người, hộ khẩu của họ hiện tại đều đã được chuyển đến Phong Thu Loan, còn ai dám nói họ là người ngoài nữa không? Còn nấm trên núi, mọi người đã không đi hái sớm còn trách ai. Còn gà rừng, trước đây mấy người nói thanh niên trí thức vô dụng, giờ thanh niên trí thức bắt được gà rừng, mà mấy người lại không bắt được. Sao không tự nhận mình kém coi đi? Nếu tôi còn nghe thấy ai gây rối, châm ngòi ly gián, gây chuyện thị phi nữa thì đừng trách tôi không nể tình. Hôm nay ở đây tôi sẽ nói rõ ràng chuyện này, lâm sản trên núi, ai hái được là của người đó. Tan họp.”

Trưởng thôn đi rồi, những người vừa gây chuyện cũng giải tán.

"Oa, trưởng thôn thật lợi hại, cũng không ngạc nhiên lắm khi ông ấy có thể làm trưởng thôn, tầm nhìn thật cao," Giả Nam Ngọc cảm thán.

Vương Tiểu Thanh biết, những món quà và bánh bao trước đây cô tặng không phải vô ích. Sau này cô cũng sẽ tiếp tục xây dựng mối quan hệ để có thể bám rễ ở đây.

Gần đây có nhiều việc đồng áng, đội trưởng phân công một số người trồng ngô, xới đất, bón phân, một số cây trồng cũng cần được tưới nước.

Nhưng công việc của các nữ thanh niên trí thức lại nhẹ nhàng hơn, bọn họ chỉ cần nhổ cỏ dại trong ruộng và trên đất.

Hiện tại một ngày Vương Mộng Mộng được hai công điểm, Trương Hồng Châu một ngày được năm công điểm, cô ấy thực sự giỏi làm việc. Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến đều được bốn công điểm.

Trong số các nam tri thức, Hoàng Cẩm được bảy công điểm, Giả Nam Ngọc và Chương Giang Bắc đều được sáu công điểm, nói chung công điểm của mọi người đều đủ để ăn.

Đội trưởng quả nhiên nói không sai, tên "Phong Thu Loan" không phải là vô nghĩa. Nơi đây gần núi gần sông, sản lượng cây trồng, thực vật, so với những nơi khác đều cao hơn.

Chỉ cần không lười biếng, muốn ăn no không phải chuyện gì quá khó. Làm việc chăm chỉ cả năm còn có thể tiết kiệm được không ít tiền.

Loading...