Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 59
Cập nhật lúc: 2025-03-04 11:57:18
Lượt xem: 61
"Trưởng thôn, bác chưa tính tiền công của mình, còn có cháu gửi bác hai đồng mua t.h.u.ố.c lá và cái này, bác mang về cho cháu trai nhỏ ăn đi"
Vương Tiểu Thanh lấy một nắm kẹo từ túi ra đưa cho trưởng thôn.
"Cô xem cô kìa, thật đúng là khách sáo mà, thôi được rồi, lão già này xin nhận vậy. Không còn sớm nữa, tôi đi về trước," trưởng thôn vui vẻ chuẩn bị ra về, thật ra mười ngày này ông chỉ giám sát và mua vật liệu, vậy mà kiếm được bốn đồng rưỡi.
"À, đúng rồi, trưởng thôn, có phải Trương Vũ quên lấy tiền công không? cháu nhớ anh ấy đã đến giúp vài ngày" Vương Tiểu Thanh đột nhiên nhớ ra.
"Đúng, cậu ấy đã đến giúp tám, chín ngày, nhưng cậu ấy nói không cần tiền công, cậu ấy làm giúp cô," trưởng thôn đại khái biết lý do tại sao nhưng ông không nói gì thêm.
"À, vậy cháu biết rồi, cảm ơn trưởng thôn. Trưởng thôn, bác về cẩn thận."
Sau khi trưởng thôn về, trời đã tối đen, Vương Tiểu Thanh về điểm thanh niên tri thức ăn cơm mà Hiểu Yến để lại, nghĩ tới nghĩ lui vẫn nên đến nhà Trương Vũ xem sao.
"Đồng chí Chương, anh có ở đây không?" Vương Tiểu Thanh gõ cửa phòng các đồng chí nam.
"Có. Có chuyên gì vậy?" Chương Giang Bắc nhanh chóng đi ra mở cửa.
"Tôi muốn ra ngoài một tý, có thể mượn đèn pin của anh không?" Vương Tiểu Thanh biết trong điểm tri thức chỉ có mình Chương Giang Bắc là có đèn pin.
"Được, đây, đêm hôm khuya khoắt cô còn đi ra ngoài, ra ngoài buổi tối phải cẩn thận, có cần tôi đi cùng không?" Chương Giang Bắc lo lắng hỏi.
"Cảm ơn, không cần đâu, tôi tự đi được," Vương Tiểu Thanh nói cảm ơn xong, rồi cầm đèn pin đi đến nhà Trương Vũ, đi được một nửa đường mới nhận ra mình không biết đường.
Trước đó trưởng thôn đã chỉ qua, cô cũng đã nhìn kỹ, nhưng bây giờ là ban đêm, tầm nhìn kém, nhà cửa ở đây lại trông giống nhau.
Vương Tiểu Thanh nghĩ không biết có nên quay về không, trên đường một người cũng không có, khá đáng sợ.
Gâu gâu gâu gâu......
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-59.html.]
Đột nhiên có một con ch.ó phát hiện ra cô, rồi sủa lớn.
"Á~" Vương Tiểu Thanh không thấy rõ con ch.ó ở đâu, sợ muốn chết.
Trương Vũ đang làm gỗ, bỗng nhiên nghe được tiếng chó sủa và một tiếng thét chói tai, âm thanh này sao lại giống cô ấy vậy, Trương Vũ vội vàng vứt công cụ đi, chạy nhanh ra ngoài.
Chạy ra ngoài, quả nhiên anh thấy Vương Tiểu Thanh đang cầm đèn pin đứng ở đầu ngõ bên trái.
"Vương Tiểu Thanh!" Trương Vũ gọi cô, sau đó nhanh chóng chạy tới.
Vương Tiểu Thanh dùng đèn pin chiếu vào con chó, mới nhận ra đó là một con ch.ó con, Vương Tiểu Thanh vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm, con ch.ó con không sủa nữa.
Nghe thấy có người gọi mình, cô chiếu đèn pin qua liền nhìn thấy Trương Vũ.
Trương Vũ chạy tới, đỡ lấy vai cô, kiểm tra xem cô có bị thương không.
"Không có việc gì chứ? chó không cắn em chứ? Đêm hôm khuya khoắt sao em lại ra ngoài một mình vậy?" ánh mắt Trương Vũ nhìn cô rất nghiêm túc.
"Tôi, tôi đến tìm anh," Vương Tiểu Thanh không ngờ mình lại rơi vào tình cảnh xấu hổ này, thiếu chút nữa là bị chó rượt đuổi rồi.
"Đi, bên này," Trương Vũ năm lấy tay Vương Tiểu Thanh, dẫn cô vào nhà rồi mới buông ra.
Những người khác trong nhà đều đã nghỉ ngơi, Trương Vũ dẫn cô vào phòng chứa đồ xem đồ nội thất.
"Đây, uống nước đi," Trương Vũ đưa cho cô một cốc nước, Vương Tiểu Thanh uống một ngụm để trấn tĩnh lại, nước có vị ngọt.
“Muộn thế này rồi mà anh vẫn còn làm sao?” Vương Tiểu Thanh nhìn căn phòng còn sáng đèn và mấy mảnh vụn gỗ trên người anh.
“Ừm, sắp làm xong rồi, chỉ còn bước cuối là đánh bóng và quét sơn nữa thôi, nốt hôm nay là có thể làm xong, ngày mai ban ngày phơi khô một chút, chiều tối có thể mang qua đó được”
Trương Vũ biết nhà cô đã hoàn thành, nên hôm nay trừ lúc ăn và đi vệ sinh, cả ngày anh đều ở đây.