Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 361
Cập nhật lúc: 2025-03-11 04:44:05
Lượt xem: 10
Giờ phút này cô cảm thấy có chút căng thẳng, nhưng phần lớn là sự chờ mong và phấn khích.
Sau khi bước vào phòng khiêu vũ, Trương Hồng Châu liếc mắt một cái liền nhìn thấy quản lý Trần đứng cách đó không xa.
Bên cạnh ông ta là một người phụ nữ, mặc một chiếc váy dài bó sát, dáng người uyển chuyển thướt tha.
Nhìn qua có vẻ khoảng ba mươi tuổi, tỏa ra một vẻ đẹp quyến rũ, trưởng thành.
Quản lý Trần nhìn thấy Trương Hồng Châu đến, mỉm cười tiến lại gần rồi nói: "Tiểu Trương à, đến đây, tôi giới thiệu với cô một chút. Đây là chị Phượng. Sau này cô ấy sẽ hướng dẫn cô về công việc cụ thể và các quy trình. Cô phải nghe lời cô ấy, cố gắng làm tốt nhé."
Sau khi chào hỏi ngắn gọn vài câu, quản lý Trần chính thức giới thiệu Trương Hồng Châu với chị Phượng, sau đó quay người rời đi, để lại hai người họ ở lại với nhau.
Đối diện với chị Phượng có khí chất mạnh mẽ này, Trương Hồng Châu không dám có chút sơ suất nào, vội vàng cúi chào ân cần thăm hỏi: "Chào chị Phượng!"
Chị Phượng khẽ cong ngón tay sơn màu đỏ rực, nhẹ nhàng nói: "Đi theo tôi~"
Rồi chị Phượng quay lưng bước về phía trước, ra hiệu cho Trương Hồng Châu đi theo mình.
Trương Hồng Châu thấy vậy, vội vã bước theo sau.
Chị Phượng mỉm cười, dẫn cô đi qua đại sảnh rộng rãi và sáng sủa, tiến vào khu vực nghỉ ngơi phía sau.
Nơi này được bài trí đơn giản nhưng thoại mái. có nhiều bàn ghế để mọi người nghỉ ngơi một chút.
Bên cạnh còn có một số đồ trang điểm để tiện cho việc trang điểm chính trang lại.
Đi sâu vào bên trong, có thể nhìn thấy một hàng quần áo đủ loại kiểu dáng được sắp xếp gọn gàng.
Chị Phượng dừng lại, quay đầu nói với cô: "Tiểu Trương à, đi chọn một bộ quần áo phù hợp với cô đi."
Trương Hồng Châu có chút căng thẳng bước đến giá treo quần áo, cẩn thận xem xét từng bộ đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-361.html.]
Cuối cùng, cô chọn một chiếc váy liền màu hồng nhạt với kiểu dáng khá chuẩn mực, rồi đi vào phòng thay đồ.
Khi cô xuất hiện trở lại trước mặt chị Phượng, chị Phượng tỉ mỉ hướng dẫn cô đánh chút phấn nền, thoa son để tăng thêm khí sắc.
Trương Hồng Châu chăm chú làm theo chỉ dẫn, từng bước hoàn thiện vẻ ngoài của mình.
Sau khi mọi thứ đã được chỉnh chu, chị Phượng cẩn thận quan sát cô.
Mỉm cười tán thưởng và gật đầu khen ngợi: "Ừm, đúng là người đẹp vì lụa, ăn mặc thế này trông cô thật sự xinh đẹp hơn hẳn. Nhớ kỹ nhé, sau này mỗi lần đi làm đều phải lựa chọn trang phục kỹ lưỡng, trang điểm nhẹ nhàng, thể hiện ra khía cạnh mà bản thân đẹp nhất."
Sau đó, chị Phượng tiếp tục nói: "Quần áo mặc xong khi tan làm để vào trong thùng này, sẽ có người phụ trách mang đi giặt. Bây giờ thì đi theo tôi."
Chị Phượng vừa dứt lời, liền dẫn Trương Hồng Châu tiến đến phía trước sảnh. Bọn họ đi đến trước mặt một nhóm khách mới đến.
"Mời họ uống rượu, cố gắng nghĩ biện pháp làm sao để bọn họ mua thêm rượu!" Chị Phượng hạ thấp giọng, nhẹ nhàng dặn dò Trương Hồng Châu. Sau đó, chị Phượng nhanh chóng bước vào giữa nhóm đàn ông.
"Ôi trời, ông chủ Lưu! Lâu lắm rồi ông không đến đây! Chắc là đi công tác xa chứ gì? Chỗ chúng tôi có một cô gái mới đến, ông xem thế nào?"
Chị Phượng vừa nói vừa ra hiệu cho Trương Hồng Châu lại gần.
Trương Hồng Châu thấy vậy, vội vàng tiến tới.
Chị Phượng thuận thế kéo cô ngồi xuống bên cạnh ông chủ Lưu.
"Ồ? mới tới à, tôi thích! Nào, rót cho tôi một ly!"
Ông chủ Lưu từ trước đến nay thích rủ các cô gái uống rượu, đặc biệt khi nghe nói đây là người mới, ông ta càng hưng phấn hơn.
Trương Hồng Châu khẩn trương nuốt nước miếng, nhưng rồi cũng lấy hết can đảm để đối mặt.
Cô và ông chủ Lưu uống qua lại từng ly một. Chỉ trong chốc lát, chén rượu đã thấy đáy, nhưng Trương Hồng Châu vẫn chưa say.
Ông chủ Lưu thấy vậy, liền gọi thêm rượu.