Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-03-10 11:43:02
Lượt xem: 13

"Em dâu, em chọn cho mẹ là được rồi, bọn chị thì không cần đâu. Bọn chị suốt ngày làm việc, không cần mặc đồ đắt tiền thế

này."

Tào Chiêu Đệ thấy quân áo thì đẹp thật, nhưng giá lại hơi cao, ở đây giá cả một bộ quần áo có thế mua được hai bộ quần áo ở thị trấn.

"Đừng nói nhiều nữa, chị dâu. Em chọn hai chiếc váy này cho chị rồi, đây, chị đi thử đi."

Vương Tiểu Thanh không muốn nghe lý do từ chối, liền chọn hai chiếc váy rồi đưa cho chị dâu, đẩy chị dâu vào phòng thử đồ. Tào Chiêu Đệ thay đồ xong bước ra, có chút ngại ngùng, đây là lần đầu tiên Tào Chiêu Đệ mặc váy đẹp thế này.

"Oa, đẹp quá, chị dâu, trông chị như người thành phố vậy!"

Vương Tiểu Thanh nói những lời này cũng không phải để nịnh nọt, trước đây Tào Chiêu Đệ làm việc ngoài đồng nên da bị đen sạm.

Hiện tại đã nửa năm không phơi nắng, da trắng hơn nhiều, mặc váy cũng rất hợp.

Tào Chiêu Đệ cũng bị vẻ đẹp của chính mình trong gương hấp dẫn, cảm thấy chiếc váy này còn đẹp hơn cả váy cô mặc khi kết hôn.

"Đẹp thật, chỉ là quá đắt." Tào Chiêu Đệ cũng có chút động lòng.

Vương Tiểu Thanh bảo Tào Chiêu Đệ thử chiếc váy thứ hai, còn mình thì đi mặc cả với chủ tiệm.

Quần áo cho anh cả thì do chị dâu chọn, vì Vương Tiểu Thanh không biết anh cả thích kiểu dáng gì.

Sau đó, cô còn đi lên tầng ba mua cho hai đứa nhỏ mỗi đứa hai bộ quần áo.

"Em dâu, thật ngại quá, để em tốn nhiều tiền như vậy." Tào Chiêu Đệ tay xách nách mang đầy những túi lớn túi nhỏ.

"Không sao đâu, chị dâu, chắc chị cũng đói rồi, chúng ta đi ăn trưa nhé. Em dẫn chị đi nếm thử món ăn ở đây, xem hương vị thế nào."

Món ăn được mang ra rất nhanh.

"Chị dâu, chị thử xem món ăn ở đây có ngon không, nếu có món mới, chị có thể học rồi về dạy anh cả làm." Vương Tiểu Thanh gắp cho chị dâu một miếng thịt viên, sau đó cũng gắp cho mình một miếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-339.html.]

"Ừm, ngon thật, nhà hàng ở thành phố Hành quả nhiên ngon hơn thị trấn nhiều." Tào Chiêu Đệ gật đầu, chậm rãi thưởng thức.

Hai người ăn từ từ cho đến khi hết sạch món ăn, chỉ còn lại chút sườn, họ gói lại mang về.

"Em dâu, bây giờ chúng ta về sao?" Tào Chiêu Đệ và Vương Tiểu Thanh khỏi nhà hàng.

"Chúng ta còn phải mua quạt điện nữa, chị dâu. Hiện tại là mùa hè, không có quạt thì nóng lắm. Em thấy trên người Tiểu Ngọc bị nổi mẩn đỏ rồi, mình sẽ mua ba chiếc quạt điện đem về nhà."

Vương Tiểu Thanh kéo tay Tào Chiêu Đệ đi về phía trung tâm thương mại.

"Ôi, không được đâu, quạt điện đắt lắm, em dâu. Bọn chị không sợ nóng." Tào Chiêu Đệ từ chối.

"Không sao đâu, chị dâu. Em với Trương Vũ mỗi năm kiếm được không ít, mua mấy cái quạt điện cho mọi người không thành vấn đề."

Vương Tiểu Thanh ra tuyệt chiêu.

Tào Chiêu Đệ mím môi,.

"Vậy... vậy mua hai chiếc thôi, hai chiếc là đủ rồi, mua nhiều cũng lãng phí."

"Được, nghe chị."

Cả hai bước vào trung tâm thương mại, đến quầy bán quạt điện, ở đó có loại lớn, loại nhỏ, loại cao, loại thấp.

Vương Tiểu Thanh định mua hai chiếc quạt cao nhưng Tào Chiêu Đệ thấy quá đắt nên chỉ chọn một chiếc cao và một chiếc thấp.

"Anh có thể giúp chúng tôi mang quạt đến bến xe không? Chúng tôi cầm không nổi."

Trên tay Vương Tiểu Thanh và Tào Chiêu Đệ túi lớn túi nhỏ, có thể xách thêm hai chiếc quạt điện nhưng sẽ rất bất tiện.

"Được, được chứ!"

Nhân viên bán hàng vui vẻ đáp ứng, anh ta xách mỗi tay một chiếc quạt, hôm nay bán được hai chiếc quạt điện, hoa hồng cũng không ít.

Nhân viên bán hàng giúp bọn họ mang quạt lên xe và xếp cẩn thận.

Loading...