Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 334
Cập nhật lúc: 2025-03-10 11:38:48
Lượt xem: 14
Trước khi về quê, Vương Tiểu Thanh đã mua thêm sữa bột, lần trước cô đã mang về không ít, nhưng sợ không đủ cho em bé uống.
Lần này cô mang theo sáu túi, mỗi đứa hai túi, còn hai túi là để cho em bé chưa ra đời của Lưu Hiểu Yến, tất cả đều cất trong không gian, đến nơi rồi mới lấy ra.
Buổi chiều, Vương Tiểu Thanh xuống tàu, đi thẳng đến bến xe thành phố Hành, gần như là chuyếnm xe cuối cùng trong ngày.
Không có nhiều người, Vương Tiểu Thanh chọn ngồi ở hàng ghế sau, như vậy sẽ thuận tiện cho việc lấy đồ từ không gian ra rồi xuống xe.
Xe đi lắc lư qua lại, suýt nữa Vương Tiểu Thanh đã ngủ quên, cuối cùng cũng đến nơi, mọi người đều có không ít hành lý.
Nhân lúc hỗn loạn, Vương Tiểu Thanh cũng lấy ra hai túi hành lý, phần lớn đều là quà cho gia đình, bản thân cô chỉ có hai bộ quần áo.
"Anh trai, chị dâu".
Vương Tiểu Thanh không báo trước về việc mình trở về, muốn tạo bất ngờ cho mọi người.
"Ôi, Tiểu Thanh về rồi à!"
Chị dâu vội đặt khăn lau xuống để ra xách hành lý cho cô.
"Vâng, mẹ và Tiểu Thạch Đầu đâu rồi?" Vương Tiểu Thanh nhìn xung quanh, nhưng không thấy hai người họ.
"Ra ngoài đi dạo rồi, Tiểu Thạch Đầu không chịu ngồi yên. Em dâu để chị giúp em xách hành lý lên tầng hai, em uống nước nghỉ ngơi chút đi."
Chị dâu xách hành lý lên tầng hai, còn anh cả vẫn đang bận rộn. Đúng giờ cơm nên có nhiều người đến ăn.
Vương Tiểu Thanh liền quan sát tình hình buôn bán của bọn họ, bình thường buổi tối khách đến ăn không nhiều, nhưng buổi trưa lại khá đông, bây giờ việc kinh doanh tốt hơn nhiều so với lúc mới khai trương.
"Thím ~"
Một giọng nói non nớt vang lên, Vương Tiểu Thanh quay đầu lại nhìn thấy Tiểu Thạch Đầu đang chạy như bay đến, ôm chầm lấy Vương Tiểu Thanh.
"Tiểu Thạch Đầu, con có nhớ thím không?"
Vương Tiểu Thanh nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé.
"Có chứ, sao chú không về?" Tiểu Thạch Đầu ngẩng đầu lên hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-334.html.]
"Phải rồi, Tiếu Thanh, sao Trương Vũ không về cùng con?"' Bà Vương ôm Tiểu Ngọc bước vào.
"Mẹ, Trương Vũ chưa được nghỉ hè, phải một tháng nữa anh ấy mới được nghỉ." Vương Tiểu Thanh giải thích.
"Được rồi, con đi đường vất vả rồi."
Bà Vương ngồi xuống trò chuyện với Vương Tiểu Thanh.
"Chiêu Đệ, em ra tiếp khách giúp anh, anh đi vào bếp nấu vài món ăn."
Bình thường, Trương Dũng và cả nhà ăn cơm đều là những món còn lại sau khi bán, nhưng hôm nay có Vương Tiểu Thanh về nên nhất định phải nấu thêm vài món ngon, dù sao cũng hiếm khi em trai và em dâu mới về thăm nhà.
Tào Chiêu Đệ thay Trương Dũng bán thức ăn cho khách, tính tiền, bây giờ cũng chỉ còn vài khách, một mình cô cũng xoay sở được.
"Tiểu Ngọc, thím bế nào."
Vương Tiểu Thanh bế cục bông trắng trẻo mềm mại, bây giờ đã gần ba tháng tuổi.
"Mẹ, Tiểu Ngọc thật đẹp, đẹp hơn Tiểu Thạch Đầu hồi bé nhiều, trắng trẻo mũm mĩm."
Vương Tiểu Thanh không kìm được mà khen ngợi, da Tiểu Ngọc trắng hồng, cánh tay mũm mĩm chia thành từng ngấn.
"Con đẹp, em gái cũng đẹp."
Tiểu Thạch Đầu không chịu thua.
"Phải, đúng rồi, đúng rồi, Tiểu Thạch Đầu cũng đẹp." Vương Tiểu Thanh vội vàng nói.
"Tiểu Ngọc được như vậy là nhờ có sữa bột của em đấy. Khi chị sinh Tiểu Thạch Đầu, chị không đủ sữa, may mà có sữa bột em mua về, kết hợp với sữa mẹ, nên Tiểu Ngọc mới được như vậy."
Chị dâu cảm kích nhìn Vương Tiểu Thanh, nếu không có sữa bột mà Vương Tiểu Thanh mua về, con gái cô cũng không thể trắng trẻo, mũm mĩm như vậy.
"À, nói đến chuyện này, lần này em lại mua cho mỗi đứa hai túi sữa bột."
Vương Tiểu Thanh nghĩ đến việc mua thêm sữa bột khi đến Thượng Hải để mang về, vì bây giờ sữa bột rất khó mua, gặp được là may mắn lắm rồi.
"Em dâu, lại để em tốn kém rồi, Tiểu Thạch Đầu lớn rồi, sau này đừng mua cho nó nữa."
Tào Chiêu Đệ biết sữa bột là đồ tốt nhưng cũng biết rằng nó không hề rẻ.