Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:59:39
Lượt xem: 19

Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh nhìn nhau cười.

“Chồng ơi, bây giờ chúng mình đi lấy nhé.” Vương Tiểu Thanh nóng lòng muốn nhìn thấy giấy báo nhập học.

“Đi thôi.” Bây giờ là thời gian nông dân được nghỉ, không cần lo lắng trưởng thôn không ở nhà.

Vương Tiểu Thanh lấy trừ trong không gian ra nửa cân kẹo trái cây và nửa cân bánh trứng, những món quà này rất bình thường nhưng cũng không kém phần lịch sự.

“Chú trưởng thôn.” Vương Tiểu Thanh đẩy cánh cửa khép hờ ra.

“Ở đây.” Có tiếng vọng ra từ trong bếp.

Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh cùng vào phòng bếp, thấy trưởng thôn và vợ đang sưởi ấm.

“Chú trưởng thôn. nghe nói giấy báo nhập học đã được gửi đến rồi. có phải không a?” Vương Tiểu Thanh đưa quà qua.

“Đúng rồi, để chú lấy cho hai đứa.” Trưởng thôn đứng dậy, vợ trưởng thôn nhận quà.

“Hai đứa thật khách sáo, còn mang theo quà cáp nữa.” Vợ trưởng thôn nói chuyện thì khách sáo, nhưng trong lòng lại vui mừng không tả xiết.

“Đây.” Trưởng thôn đã cầm giấy báo nhập học tới đưa cho hai người.

Trương Vũ nhận lấy, đưa giấy báo của Đại học Sư phạm cho Vương Tiểu Thanh.

“Trương Vũ, cậu định trở thành sĩ quan à, chú hỏi con gái rồi, con gái chú nói đây là một trong những trường quân đội hàng đầu của cả nước, cháu ấy à, sau này nhất định sẽ có tiền đồ rộng mở.”

Trưởng thôn không kìm được muốn kết thân với Trương Vũ. sau này có thể câu sẽ là người có địa vị trong thôn.

“Cảm ơn chú trưởng thôn đã khen, cháu sẽ cố gắng.”

Trương Vũ vẫn luôn khiêm tốn nhưng lúc này đây cũng cười rất tươi, cuối cùng anh cũng xứng đôi với vợ rồi.

Trước đây anh rất tự ti vì vợ là người thành phố, còn anh chỉ là người nông thôn, người ta vẫn thường hay nói xấu sau lưng rằng anh trèo cao.

Bây giờ thì tốt rồi, hiện tại anh và vợ đều có một danh phận chung, là sinh viên đại học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-281.html.]

Sau khi Vương Tiểu Thanh cảm ơn trưởng thôn xong, hai người ra về, trên đường về hai người nhìn đi nhìn lại thư thông báo trúng tuyển.

Sau đó lại trao đổi xem của nhau rồi lại luyến tiếc không muốn buông tay.

Trương Hồng Châu nghe nói thư thông báo trúng tuyển đã đến, không biết thư thông báo trúng tuyển của mình đã đến chưa, trong lòng cũng rất hồi hộp.

Lại đợi thêm vài ngày, cô ta lấy cớ đi ra bờ sông giặt quần áo, thận trọng bưng theo một chậu quần áo đi đến nhà trưởng thôn.

“Chú trưởng thôn, cháu có đồ gì không?” Trương Hồng Châu không nói thẳng là thư thông báo trúng tuyển.

Trưởng thôn gật gật đầu, từ trong ngăn kéo dưới cùng lấy ra thư thông báo trúng tuyển.

“Cô phải nhớ, tôi không biết gì về việc này.” Trưởng thôn quan tâm nhất chính là thanh danh của mình.

“Cảm ơn chú.”

Trương Hồng Châu xúc động đến nỗi suýt khóc, cầm được thư thông báo trúng tuyển xem cũng không dám xem, dùng quần áo bẩn trong chậu che lại.

Trương Hồng Châu nhanh chóng rời khỏi nhà trưởng thôn, đúng là có tật giật mình, sợ bị người khác nhìn thấy.

Trương Hồng Châu bước nhanh về đến nhà, Nhị Cẩu đang ngủ, Trương Hồng Châu nhẹ nhàng bưng chậu quần áo đi vào.

“Không phải em đi giặt quần áo à, sao lại về rồi?” Nhị Cẩu chưa ngủ, nghe thấy tiếng còn tưởng có trộm.

“Em còn quần áo bẩn chưa mang đi. Em tìm một chút.” Trương Hồng Châu toát mồ hội. Nhi Cẩu lại ngủ tiếp.

Trương Hồng Châu đem thư thông báo trúng tuyển giấu vào đống quần áo lót và đồ dùng khi tới tháng của mình, chỗ này không ai dám đụng vào.

Thở phào nhẹ nhõm, Trương Hồng Châu bưng chậu ra sông giặt quần áo, diễn kịch phải diễn cho trọn vẹn màn kịch.

Buổi tối, Nhị Cẩu nhàn rỗi không có việc gì làm, ban ngày đã ngủ chán, ra ngoài tìm người trong thôn chơi bài.

Trương Hồng Châu khóa cửa lại, lấy thư thông báo trúng tuyển ra, là Đại học Giao thông Thượng Hải.

Dù không phải trường tốt nhất Thượng Hải nhưng cũng không tính là tệ, Trương Hồng Châu rất hài lòng, có thể đỗ đại học là đủ rồi.

Loading...