Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 274
Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:20:35
Lượt xem: 25
“Chị dâu, lần này đi ra ngoài không tìm được thực phẩm dinh dưỡng phù hợp cho chị, mang tahi vốn dĩ nên ăn nhiều một chút đồ ăn bổ dưỡng.”
Vương Tiểu Thanh vốn muốn mua thực phẩm bổ máu, nhưng thời đại này không có loại sản phẩm này.
“Không cần mua đâu, thật sự, em dâu, bọn em kiếm tiền cũng không dễ dàng”
Tào Chiêu Đệ đã rất hài lòng rồi, không tháng nào mà Vương Tiểu Thanh không gửi đồ về nhà, mỗi tháng đều đưa đồ ăn nước uống một hai lần.
“Haiz, sang năm em và Trương Vũ sẽ đi học đại học, thật sự sẽ không có cách nào để gửi được nữa.”
Vương Tiểu Thanh nghĩ, đến lúc đó bọn họ cũng đã tự mở nhà hàng, có thể kiếm được không ít tiền, cũng sẽ không tiếc tiền mua đồ ăn uống.
“Thật sao, em dâu, các em dự định sẽ học đại học ở đâu?” Tào Chiêu Đệ đúng là có chút không nỡ, người em dâu tốt như vậy lại sắp phải đi xa nhà.
“Ừm. ngay tại thành phố Tương.” Vương Tiểu Thanh đã xác định sẽ học ở Đại học Sư phạm ở thành phố Tương.
“Thế thì tốt, nghe nói đi tàu tới đó chỉ mất nửa ngày.”
Tào Chiêu Đệ đã nghe nói qua.
“Đúng vậy, sau này lễ tết nếu có thời gian vẫn sẽ về thăm nhà.” Vương Tiểu Thanh gật gật đầu.
“Ồ, đúng rồi, chị dâu, em chợt nghĩ ra một mô hình kinh doanh nhà hàng, em nói cho chị nghe, rồi chị bàn bạc với anh cả thử.
Chính là mỗi ngày nấu hai món chay, bốn năm món mặn, để cho khách hàng tự chọn món ăn, ví dụ một món mặn một món chay thì năm hào, hai món mặn một món chay thì bảy tám hào, cứ như thế mà tính tiền.
Còn có thể nấu một nồi canh rong biển trứng, ăn miễn phí, cơm thì mỗi người một phần, có thể miễn phí thêm một phần cơm, nếu thêm rồi mà vẫn chưa no, thì thêm một phân nữa giá vài xu.
Đại khái mô hình kinh doanh sẽ như vậy, cụ thể giá cả anh chị phải tự mình định ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-274.html.]
Như vậy anh chị mới bớt việc được, không cần phải bận rộn nấu ăn, chỉ cần nấu một nồi lớn là xong.”
Vương Tiểu Thanh chưa thấy mô hình kinh doanh này ở thời đại này bao giờ, trước đây cô không nghĩ ra, lần này đi xa mới nhớ lại.
“Trời ơi, em dâu, đầu óc của em đúng là không tầm thường chút nào, có thể nghĩ ra cách hay thế này, chị cũng thấy cách này hay, tối nay chị sẽ nói chuyện với anh ấy.
Đúng rồi, bọn chị đã xem qua mặt bằng rồi, rất tốt, thực sự cảm ơn các em. Đúng rồi, em dâu. Ngôi nhà đó tuy rằng nhìn thì cũ kỹ, đến lúc đó chị và anh ấy tìm chút vôi vữa tiết lên tường là được.”
Tào Chiêu Đệ cảm thấy ngày tốt của mình sắp tới rồi, thành bại ở lần hành động này.
Vương Tiểu Thanh không nói ra ý tưởng sau này có thể mở nhà nghỉ, trước mắt cứ để bọn họ tự mình làm từng bước, cũng không thể cái gì cũng dựa vào cô và Trương Vũ được, dù sao cũng phải để bọn họ tự gánh vác.
Nhưng sau này vẫn phải để Trương Vũ nhờ anh mặt sẹo giúp đỡ.
Dù sao anh mặt sẹo cũng là người có tiếng ở thị trấn, có anh ta chống lưng, không sợ người khác tới gây chuyện.
Những việc nhỏ nhặt này, phải chuẩn bị trước khi khai giảng, đợi điểm thi, điền nguyện vọng, đợi giấy báo nhập học các thứ.
Phỏng chừng phải hơn một tháng nữa, có thể qua tháng hai năm sau mới khai giảng.
“Ăn cơm rồi, mọi người mau tới ăn cơm.”
Trương Dũng mở cửa phòng bếp ra kêu một tiếng.
Hai người nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc xong rồi mới đi vào bếp ăn cơm.
“Anh cả, phải khen ngợi tay nghề nấu ăn của anh đấy, thực sự ngon hơn trước rất nhiều.”
Vương Tiểu Thanh nếm thử một miếng thịt hầm, cảm thấy hương vị còn ngon hơn nhà hàng quốc doanh.
“Đúng vậy, anh cả, tay nghề của anh cuối cùng cũng vượt qua em rỗi.” Trước đây Trương Vũ luôn thích so tài nấu ăn với anh cả.