Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 269
Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:20:19
Lượt xem: 31
"Được, địa chỉ số 56 đường Giang Nam, khu Đông. Hai người đến đó giao hàng, tôi sẽ đến đó trong khoảng một giờ nữa"
Anh Lưu lấy ra một chùm chìa khóa từ trong ngăn kéo và đưa cho Trương Vũ, sau đó đi chuẩn bị tiền.
Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh đi ra ngoài, hỏi đường vài người rồi mới biết phải đi xe buýt mới có thể đến đó.
Hai người cũng không chậm trễ, đi ngay đến khu Đông.
Sau khi tìm thấy kho hàng, Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh đi vào trong, sau khi đóng cửa lại, Vương Tiểu Thanh bắt đầu dỡ hàng.
May mắn là không gian của họ có thể nhận lệnh, nếu để bản thân tự đếm từng chút một thì phỏng chừng mất cả ngày trời mới có thể đếm xong được.
Chỉ mất mnười phút để dỡ hàng, hàng hóa trong không gian vẫn còn rất nhiều.
Hai người kiểm tra lại số lượng một lần nữa, đây là lần đầu tiên họ giao nhiều hàng như vậy, ở chỗ anh mặt sẹo một lần chỉ nhận tối đa số lượng hàng hóa là một vạn. Nếu nhiều hơn sẽ không bán được giá cao.
Hai người đợi khoảng nửa giờ, anh Lưu đến đây cùng bảy, tám đàn em.
"Cộc cộc cộc~, đồng chí Trương, hai người có ở bên trong không?" anh Lưu gõ cửa, cảm thấy có chút nghi ngờ vì không thấy dấu vết giao hàng, liệu đồng chí Trương và vợ anh ta có phải là kẻ lừa đảo không.
"Có," Trương Vũ nhanh chóng đi đến mở cửa, nhìn thấy nhiều người ở bên ngoài, anh trở nên cảnh giác hơn, anh cảm thấy mình đã sơ suất rồi, nếu như gặp phải kẻ lừa đảo, anh và Tiểu Thanh liền nguy hiểm rồi.
"Đồng chí Trương, những người này là anh em của tôi, họ chủ yếu đến để đếm hàng. Tiền hàng nhiều như vậy, dù sao tôi cũng phải kiểm tra kỹ."
Anh Lưu nhìn ra tính cảnh giác của Trương Vũ, vì thế liền giải thích một chút, hơn nữa còn giơ vali da trong tay lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-269.html.]
Trương Vũ gật đầu, để cho bọn họ đi vào.
Khi bọn họ tiến vào, ai nấy đều ngạc nhiên, hàng hóa nhiều vô kể. Bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm, từ trước tới giờ bọ họ chưa từng nhìn thấy nhiều hàng hóa đến thế.
"Các anh em, mỗi người đếm mỗi loại, nhanh lên một chút," Anh Lưu cầm vali đến đếm lương thực, rau củ và hoa quả dùng giỏ đựng có sẵn ở đây của anh Lưu, cũng rất dễ đếm hơn, nếu không thì Vương Tiểu Thanh chỉ có thể chất đống lên mặt đất.
Anh Lưu đếm xong lương thực, lại đi qua kiểm tra chất lượng rau và hoa quả.
"Đồng chí Trương, hai người làm thế nào mà lúc dỡ hàng, hàng hóa lại không hư hỏng chút nào vậy?" Anh Lưu hỏi câu này khiến Trương Vũ không biết phải trả lời thế nào.
Trương Vũ chỉ có thể mơ hồ nói rằng đeo găng tay vào là được. Đếm hết số lượng hàng hóa này mất khoảng nửa giờ.
Bọn họ ở một bên xì xào bàn tán với nhau một lúc, qua vài phút, anh Lưu bước đến.
"Đồng chí Trương, chúng tôi đã kiểm tra số lượng và chất lượng hàng hóa, tất cả đều tốt. Đây là số tiền của lô hàng này, hai người kiểm tra lại đi."
Anh Lưu nói xong liền đưa vali cho Trương Vũ.
Trương Vũ nhận vali rồi mở ra nhìn, thấy toàn bộ đều là tiền mới, Trương Vũ chỉ đếm sơ qua một chút, thấy số lượng đủ liền đóng lại, anh tin rằng anh Lưu không dám lừa gạt mình.
"Anh Lưu, chúng tôi tin anh, hy vọng sau này có cơ hội hợp tác tiếp"
Trương Vũ hiểu rằng trong xã hội này không phải ai cũng đáng tin và giữ lời hứa như anh mặt sẹo và anh Lưu, sau này đi ra ngoài giao dịch có thể phải thuê vài vệ sĩ.
"Cầu còn không được," Anh Lưu không ngờ chất lượng hàng hóa lại tốt như vậy, nhất thời có chút hối hận vì không lấy nhiều hàng hơn, dù sao bây giờ cũng là mùa đông, không lo hàng hóa sẽ hư hỏng.
Trương Vũ gật gật đầu, rồi cùng Vương Tiểu Thanh rời đi, đi đến một con hẻm nhỏ liền đưa vali tiền cho Vương Tiểu Thanh, để cô cất vào không gian.