Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:20:13
Lượt xem: 16

Hai người quyết định đi một chuyến xa nhà, bán lương thực thuận tiện đi du lịch, và xem xem có cơ hội làm ăn tốt nào không.

Hai người chuẩn bị hành lý, tất cả để hết vào trong không gian, trên người chỉ đeo một túi xách, xe đạp cũng cất vào không gian.

Họ còn nói chuyện này với cả nhà, còn nhờ trưởng thôn viết giấy giới thiệu, không thì ra thành phố lớn đôi khi sẽ bị kiểm tra.

Hai người ngồi xe kéo của Trương Dũng đến bến xe, rồi lại ngồi ô tô đến ga tàu.

"Thanh Thanh, chúng ta đi đâu trước?" Trương Vũ hỏi Vương Tiểu Thanh.

"Bắc Kinh, em muốn đến xem lễ thượng cờ," đời trước của Vương Tiểu Thanh chưa từng đi, đời này nhất định không thể bỏ lỡ.

"Được," Trương Vũ mua vé tàu đi Bắc Kinh, tàu khởi hành vào buổi tối, còn vài tiếng nữa mới tới giờ khởi hành nên hai người đi dạo cửa hàng bách hóa một chút.

Trương Vũ lai muốn mua quần áo cho Vương Tiểu Thanh.

"Không cần đâu chồng, chúng ta đến Bắc Kinh mua, Bắc Kinh chắc chắn có nhiều quần áo đẹp hơn, thời thượng hơn. Đến lúc đó chúng ta mua cho anh cả, chị dâu, mẹ và Tiểu Thạch mỗi người hai bộ," Trái tim của Vương Tiểu Thanh đã sớm bay đi, bay đến Bắc Kinh.

"Được, Thanh Thanh thật thông minh," Trương Vũ nắm tay Vương Tiểu Thanh và hôn nhẹ một cái.

Buổi tối lúc bảy giờ, hai người lên tàu đi Bắc Kinh, hai người mua vé giường nằm, nhưng tiếc là không có giường mềm, may mà có ít người.

Ở khoang của Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh có sáu giường, nhưng chỉ có Trương Vũ cùng Vương Tiểu Thanh. Hai ngày sau mới có người đến.

"Thanh Thanh, đưa anh cuốn sách đọc đi." Trương Vũ thấy buồn chán, nhìn Vương Tiểu Thanh đang đọc sách say mê.

Ban đêm không thấy rõ phong cảnh bên ngoài, nên chỉ có thể đọc sách, ban ngày Vương Tiểu Thanh nhìn ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ.

Trong khoang ít người, Vương Tiểu Thanh có thể thoải mái lấy đồ ăn ngon từ trong không gian ra, hai người ăn suốt dọc đường đi, trái cây, đồ ăn vặt.

Ba ngày hai đêm trôi qua cũng không quá khó khăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-266.html.]

Ba ngày sau, Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh đến ga Bắc Kinh.

Vừa xuống tàu, Vương Tiểu Thanh suýt nữa đã bị gió thổi bay, may mà Trương Vũ giữ chặt cô.

"Chậm một chút chậm một chút," Trương Vũ đem Vương Tiểu Thanh ôm vào trong ngực.

"Chà, không ngờ ở đây lại lạnh thế này, sớm biết thế đã mặc thêm áo rồi," Vương Tiểu Thanh cảm thấy gió thổi qua như d.a.o cắt xuyên vào trong quân áo.

"Chúng ta đi mua áo khoác," Trương Vũ dẫn Vương Tiểu Thanh ra khỏi nhà ga, tìm một cửa hàng bán quần áo, mua trước hai chiếc áo bông dài, mỗi người một chiếc, mặc vào thấy đỡ lạnh hơn nhiều.

"Chúng ta đi ăn cơm trước đi." Vương Tiểu Thanh muốn nếm thử món mì tương đậu nành ở Bắc Kinh, đời trước cô vẫn hay ăn mì tương đậu nành nhưng không đúng vị, cô vốn đã thèm từ lâu rồi.

"Được, vừa nãy đi ngang qua thấy có quán ăn rất đông khách, chắc hẳn món ăn ngon."

Trương Vũ dẫn Vương Tiểu Thanh đến bên ngoài quán ăn, quả nhiên bên trong đã đầy chỗ.

"Hai đồng chí, chờ chút được không, đại khái khoảng nửa tiếng nữa sẽ có bàn," nhân viên tiếp tân tới thông báo, rồi mời hai người ngồi ghế đợi.

"Được." Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, quán này chắc chắn ngon, nhiều người như vậy, Vương Tiểu Thanh còn nhìn thấy có món vịt quay Bắc Kinh, tuyệt quá.

Chữa đến nửa tiếng, nhân viên phục vụ dẫn Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đi lên lầu hai, vừa hay có bàn trống cạnh cửa sổ.

"Hai đồng chí ăn gì?" nhân viên phục vụ đưa thực đơn ra.

Trương Vũ đưa cho Vương Tiểu Thanh.

"Cho một suất vịt quay Bắc Kinh, ba bát mì tương đậu nành, một đĩa sườn xào chua ngọt, tạm thời như vậy thôi," Vương Tiểu Thanh không biết đồ ăn ở đây có hợp khẩu vị hay không, nên không dám gọi nhiều món.

Trương Vũ cởi áo khoác ra, treo cả áo khoác của Vương Tiểu Thanh lên. Nhà hàng này có lò than, nên không lạnh lắm.

Vương Tiểu Thanh không ngờ ở Bắc Kinh đã có hệ thống sưởi ấm đơn giản như vậy từ rất sớm.

Loading...