Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-03-08 00:40:39
Lượt xem: 19

Đây là những món quà công khai, ngoài ra còn phải bí mật mua trang sức vàng bạc cho Vương Tiểu Thanh. Bây giờ không cho phép đeo vàng bạc, sống xa hoa lãng phí, nhưng vòng bạc thì chắc hẳn có thể đeo.

Trương Vũ nghĩ ngày mai lúc đi mua trang sức cho Vương Tiểu Thanh sẽ cố mua nhiều bạc, bình thường cũng có thể đeo ra ngoài.

Buổi tối, Vương Tiểu Thanh hâm nóng lại thức ăn, lấy một bát cơm từ trong không gian ra, vui vẻ tận hưởng khoảnh khắc này.

Cảm giác thức ăn hâm nóng lại ngon hơn buổi trưa, có lẽ là đã thấm gia vị.

Dọn dẹp xong, cô tiến vào không gian, thu hoạch, cách vài ngày đều phải thu hoạch và trồng cây mới, còn phải bóc vỏ và đóng vào túi.

Buổi tối, Vương Tiểu Thanh còn đọc tiểu thuyết một lúc rồi mới đi ngủ.

Sáng hôm sau, Trương Vũ dậy từ sớm, đạp xe lên thị trấn.

Đi đến nhà anh mặt sẹo, gõ cửa.

“Ai vậy, mới sáng sớm thế này” anh mặt sẹo vừa mới dậy, chuẩn bị đi chợ đen, không nghĩ mới sớm như vậy đã có người tới gõ cửa.

“Đại ca, là em” Trương Vũ thấy anh mặt sẹo vươn vai, bật cười.

“Sao hôm nay chú tới sớm thế” anh mặt sẹo lấy lại tinh thần, đoán chắc Trương Vũ tìm mình có việc nhờ vả, bằng không cũng sẽ không chạy đến nơi này tìm mình.

“Tới nhờ đại ca giúp đỡ” Trương Vũ bước vào.

“Ngồi đi” anh mặt sẹo đi rót nước sôi pha trà.

“Đại ca, em muốn mua trang sức vàng bạc, hoặc ngọc đều được, chỉ cần là trang sức có giá trị là được, anh biết chỗ nào bán không.” Trương Vũ hạ giọng nói.

“Chú mua mấy thứ này làm gì, muốn làm đầu cơ à? Hay là sưu tầm?”

Anh mặt sẹo thắc mắc, mấy thứ này bây giờ không có giá trị, không ai muốn, có một số người mua với giá rẻ để sưu tầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-228.html.]

“Không phải, bạn gái em thích mấy thứ này, em mua tặng cô ấy làm quà.” Trương Vũ ngại ngùng xoa đầu.

“Cái gì, bạn gái của chú thích mấy thứ này à, chú nói sớm thì hay rồi, em họ anh có nhiều lắm” anh mặt sẹo hứng khởi, có chút tò mò bạn gái của Trương Vũ là người thế nào.

“Thật sao, vậy tốt quá” Trường Vũ không ngờ lại thuận lợi như vậy.

“Bất quá chú còn chưa đưa bạn gái đến gặp anh, như vậy là không được nhé.

Anh mặt sẹo hơi thất vọng, khó trách mấy tháng gần đây Trương Vũ ít đi chợ đen, hóa ra là ở bên bạn gái, trước đây còn nghe Trương Vũ cùng đàn em thảo luận làm thế nào để lấy lòng con gái.

“Nếu anh muốn gặp thì năm sau đến dự đám cưới sẽ thấy thôi”

Trương Vũ điềm nhiên uống một ngụm trà, trong giọng điệu lộ ra sự khoe khoang.

“Bạn gái của chú là người ở đâu, giới thiệu cho anh một người được không.”

Anh mặt sẹo năm nay ba mươi tuổi, trước đây đã kết hôn, nhưng đã ly hôn vì vợ anh ta chê anh ta không có bản lĩnh, mấy năm nay cũng không tìm ai khác.

“Đại ca, với gương mặt này của anh, con gái từ lớn đến nhỏ, gái đẹp đều sẽ bị anh dọa sợ mà hạy mất”

Trương Vũ nhìn vết sẹo trên mặt của anh mặt sẹo, nhìn qua trông anh ta vô cùng hung dữ.

Cộng thêm râu quai nón trên mặt, làm cho anh mặt sẹo thoạt nhìn vô cùng thổ lỗ, dù sao ấn tượng đầu tiên khi nhìn thấy anh ta cũng không được tốt.

“Anh biết làm sao bây giờ, anh cũng không muốn một mình, sống cô độc hết quãng đời còn lại”

Anh mặt sẹo thở dài, mẹ anh ta mất từ hồi anh ta còn nhỏ vì bị bệnh, bố mới mất vài năm trước, anh ta không có anh chị em, hiện tại thật đúng là cảm thấy có chút cô đơn.

“Anh đừng gấp, em sẽ dặn dò mọi người, để bọn họ để ý giúp anh, tìm một cô gái tốt bụng, biết lo cho gia đình và lo cho anh”

Trương Vũ đương nhiên nhìn ra dáng vẻ cô đơn của anh mặt sẹo, anh ấy quả thực đang rất cô đơn, cũng đã đến lúc tìm một người chị dâu rồi, từ giờ anh cũng sẽ giúp anh ấy để ý tới chuyện này.

Loading...