Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 225
Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:40:34
Lượt xem: 15
Trương Vũ thấy Vương Tiểu Thanh vui cũng cười ngây ngô.
“Mua giày nhé, ở đằng kia” Trương Vũ lại muốn kéo Vương Tiểu Thanh đi mua giày.
“Không cần đâu, Trương Vũ, năm ngoái em mua vài đôi giày da mới mà chưa đi được mấy lần, do đi làm ruộng nên không có thời gian đi, lần này không mua nữa, để lần sau, đi mua cho anh, mua âu phục để mặc trong lễ cưới.”
Vương Tiểu Thanh thấy phía đối diện có bán âu phục.
“Anh chưa bao giờ mặc âu phục, liệu có đẹp không” Trương Vũ có chút do dự.
“Đi thử sẽ biết mà”. Vương Tiểu Thanh kéo Trương Vũ vào cửa hàng âu phục, chọn một bộ âu phục màu xám đen, bên trong là áo sơ mi trắng, có cả cà vạt.
“Thử bộ này đi, đồng chí, làm phiền giúp chúng tôi lấy kích thước” Vương Tiểu Thanh nhìn qua nhân viên bán hàng rồi chỉ vào bộ âu phục màu xám đen.
“Được xin chờ chút.” Nhân viên bán hàng đi vào kho để tìm, sau đó tìm được cỡ lớn.
“Đồng chí, anh thử một chút xem có chật không” nhân viên bán hàng đưa áo khoác cho Trương Vũ.
Trương Vũ thử thấy khá vừa vặn.
“Kích thước này được rồi”.
“Mời anh sang bên này” nhân viên bán hàng chỉ vào phòng thử đồ, đặt áo.
Vài phút sau, Trương Vũ mặc âu phục bước ra, kích thước vừa vặn, sơ mi trắng cho vào trong quần.
“Ách, anh không biết thắt cái này” Trương Vũ hơi bối rối. Anh không biết thắt cà vạt.
“Haha, đồng chí, làm phiền đồng chí chỉ giúp chúng tôi” Vương Tiểu Thanh cười trộm, rồi nhờ nhân viên bán hàng.
“Được” nhân viên bán hàng đã quá quen với chuyện này, việc này là chuyện bình thường, cũng có nhiều người không biết thắt cà vạt.
"Đồng chí nhìn xem, đầu tiên là thế này, sau đó là thế này."
Nhân viên bán hàng giải thích chi tiết hai lần. Dù sao Vương Tiểu Thanh cũng đã biết rồi, nhưng Trương Vũ lại không biết điều này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-225.html.]
Thắt cà vạt xong, Vương Tiểu Thanh mới bắt đầu nhìn kỹ dáng vẻ Trương Vũ trong bộ đồ âu phục.
Chiều cao của anh trên 1m80, chiếc áo âu phục đen xám ôm sát và tôn lên vóc dáng hoàn hảo của anh.
Từ áo sơ mi, cà vạt đến âu phục, màu sắc, chất liệu và độ sáng, vai áo rộng rất hiện đại.
Bộ âu phục này toát lên vẻ gợi cảm, nổi loạn đồng thời lại có chút dịu dàng, thể hiện rõ nét tinh tế của một người đàn ông.
Hoàn hảo để lộ vóc dáng uyển chuyển và khí chất xuất chúng của anh.
“Đẹp trai quá” Vương Tiểu Thanh hài lòng gật đầu.
Trương Vũ ngượng ngùng xoa đầu, nhìn vào gương, cảm thấy mặc vào không thoải mái, giống như bị ràng buộc.
“Đồng chí, hay là đổi sang cỡ lớn hơn, tôi muốn mặc rộng rãi một chút.”
Nhận viên bán hàng tiến đến, sờ bả vai, cánh tay, nách và ống quần của Trương Vũ.
“Đồng chí, tôi thấy cỡ này là vừa nhất rồi, nếu đổi sang cỡ lớn hơn sẽ không vừa người đâu.”
“Tôi cũng thấy vừa rồi, không cần đổi nữa, lấy bộ này đi, gói lại giúp chúng tôi” Vương Tiểu Thanh vừa nói vừa len lén véo nhẹ cơ bụng Trường Vũ một cái.
Sau khi dạo một vòng ở tầng hai, hai người đi lên tầng ba, nơi này bán đồ lót, Vương Tiểu Thanh chọn ba bộ đồ lót và hai bộ đồ ngủ.
Cô còn chọn cho Trương Vũ vài chiếc quần lót.
Thấy thời gian không còn sớm, hai người đi ra ngoài cửa hàng bách hóa ăn cơm.
Vương Tiểu Thanh cảm thán cuối cùng cũng có thể thay đổi khẩu vị, sống ở Phong Thu Loan một năm, trên thị trấn chỉ có nhà hàng quốc doanh, ăn mãi cũng ngán.
Nhà hàng này tên là Tương Tụ Đức, Vương Tiểu Thanh nhìn thực đơn trên bảng đen, thấy khá phong phú, có thịt viên hầm, vịt quay, gà quay, vịt chiên giòn, gà xào cay, món mặn khá nhiều, món chay ít.
“Đồng chí, chúng tôi muốn gọi vịt chiên giòn, thịt viên hầm, thịt xào mộc nhĩ, canh sườn nấu rong biển, sáu lạng cơm trắng.” Trương Vũ gọi thêm bốn món.
“Tổng cộng ba đồng, phiếu lương thực nửa cân.” Trương Vũ móc tiền và phiếu lương thực ra trả tiền.