Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 216
Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:40:16
Lượt xem: 23
Trương Vũ muốn sớm một chút cưới bảo bối của mình về nhà.
"Anh chuẩn bị sinh lễ gì?" Vương Tiểu Thanh ngay lập tức phấn khởi.
"Chuyện này, bí mật, đợi vài ngày nữa em sẽ biết."
Trương Vũ tính toán khoảng ngày 28 hoặc 29 tháng chạp sẽ mang sính lễ đến, vậy hai ngày này phải tranh thủ thời gian đi chuẩn bị ngay.
"Hừ, biết rồi." Vương Tiểu Thanh phụng phịu.
"Tiểu Thanh, còn một việc nữa anh muốn bàn với em." Trương Vũ ngại ngùng gãi đầu.
"Ừm, chuyện gì anh nói đi." Vương Tiểu Thanh gấp sách lại.
"Theo đạo lý mà nói, anh cưới em thì phải đưa em về nhà, nhưng người như chị dâu, anh không muốn em sống chung với chị ta, chị ta sẽ khiến em không thoải mái.
Bây giờ anh xây nhà mới cũng không kịp, vì vậy sau khi chúng ta kết hôn xong thì vẫn ở đây, sau đó anh sẽ chọn địa điểm rồi xây nhà mới"
Trương Vũ có ý định sau khi cưới xong thì tạm thời sống ở đây, đợi sau khi tổ chức xong thì mới từ từ xây nhà mới.
Nếu bây giờ xây nhà mới, đang trong dịp Tết gọi người làm cũng không tiện, tiền công cũng đắt.
Sau Tết thì thời gian chờ đợi lại quá lâu, xây nhà gạch khoảng chừng hơn một tháng mới có thể hoàn thành.
"Được mà, chúng ta cứ sống ở đây đi, không cần xây nhà mới. Anh quên rồi sao, em đã nói với anh, hai năm nữa chúng ta sẽ đi học đại học, không ở nhà, nên cũng không cần xây nhà mới làm gì."
Vương Tiểu Thanh cảm thấy xây nhà ở nông thôn cũng lãng phí, dù sao cô cũng muốn đi ra ngoài phát triển, có lẽ sẽ định cư ở thành phố, nên tạm thời trong hai năm cứ sống ở căn nhà này cũng không sao.
"Em nói cũng đúng, chuyện xây nhà tạm thời không tính nữa. Em cứ yên tâm chờ làm cô dâu của anh thôi.”
Trương Vũ cũng đồng ý với quan điểm của Vương Tiểu Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-216.html.]
"Được rồi, em biết rồi. Tối nay anh về nhà chứ?"
Vương Tiểu Thanh thấy Trương Vũ vẫn chưa lên giường, chắc anh sẽ không ở lại đây.
"Ừm, tối nay anh về nhà, em cũng nghỉ ngơi đi. Đúng rồi, mai anh đi lên thị trấn, em có muốn đi không?" Trương Vũ đứng dậy, chuẩn bị về nhà.
"Em... đi, ở nhà nằm mãi cũng chán." Vương Tiểu Thanh thật sự cảm thấy nhàm chán.
"Hay là mai anh đưa em đi thành phố Hành chơi một chuyến?" Trương Vũ sợ Vương Tiểu Thanh ngại trời lạnh, hiện tại thời tiết mỗi ngày chỉ có vài độ.
"Thành phố Hành, có hơn thị trấn nhiều không?" Vương Tiểu Thanh có chút tò mò.
"Ừm, nơi đó rộng lớn hơn, những thứ khác cũng xem xem nhau, có siêu thị lớn, bệnh viện lớn, chợ lớn, chợ đen cũng lớn."
Trương Vũ cũng ít đi, mỗi lần đi chỉ để bàn chuyện làm ăn, mua bán với chợ đen ở thành phố Hành, chưa thực sự đi chơi.
"Ồ, chúng ta đi như thế nào, bằng ô tô phải không?" Vương Tiểu Thanh nhớ đến việc Lưu Hiểu Yến về nhà chính là ngồi ô tô đi thành phố Hành.
"Ừm." Trương Vũ gật đầu.
"Được, em đi. Em muốn mua đồ cưới ở thành phố Hành."
Vương Tiểu Thanh ngẫm lại có chút hưng phấn, tuy rằng thời tiết có chút lạnh, nhưng cô vẫn muốn mặc thật xinh đẹp vào ngày cưới.
"Được, vậy ngày mai phải đi sớm một chút, xe đi thành phố Hành cứ mỗi giờ có một chuyến, chúng ta xuất phát lúc bảy giờ, bắt chuyến xe lúc tám giờ, như vậy mới có thể đi dạo được nhiều. Em thấy sao?"
Trương Vũ dự định đi thành phố Hành mua đồ.
"Được, em biết rồi. Sáng mai anh đến đón em." Vương Tiểu Thanh háo hức, mong chờ được đi mua sắm.
"Ừm, nghỉ ngơi sớm một chút." Trương Vũ cúi xuống hôn Vương Tiểu Thanh một cái, rồi đóng cửa đi về.
Trên đường về, Trương Vũ suy nghĩ xem nên mua sính lễ gì cho phù hợp, tuy rằng bây giờ phổ ba chuyển một vang, nhưng xe đạp và đồng hồ đeo tay Vương Tiểu Thanh đã có rồi.