Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 205
Cập nhật lúc: 2025-03-07 10:25:04
Lượt xem: 13
Xưởng trưởng Ngô nghe vậy xong liền yên tâm đóng cửa lại, một nhà ba người đi ra ngoài.
Sau khi Lưu Thải Hồng mua đồ ăn xong, về đến nhà bắt đầu nấu ăn, làm những món con gái thích như giò heo kho, sườn hấp, thịt xào ớt, cải xanh. Ba món mặn một món chay.
Lưu Thải Hồng nấu nhiều thức ăn, nấu luôn cả bữa tối cho Vương Mộng Mộng, vì buổi tối bà ta phải về lại nhà họ Ngô.
"Mộng Mộng, ăn cơm thôi." xào xong món cuối Lưu Thải Hồng mới gọi Vương Mộng Mộng rời giường.
"Mẹ, thơm quá đi!" Vương Mộng Mộng vừa thức dậy liền chạy ngay vào bếp xem món ăn.
"Mau đi đánh răng rửa mặt di, có nhiều món ngon lắm." Lưu Thải Hồng gạt tay con gái đang định ăn vụng ra.
Vương Mộng Mộng thấy có nhiều món ngon, liền vui vẻ đi đánh răng rửa mặt.
Hai mẹ con ăn trưa xong, như thường lệ, Lưu Thải Hồng đưa Vương Mộng Mộng đi mua đồ ăn vặt, dù sao Vương Mộng Mộng đối với những thứ khác không có hứng thú lắm. chỉ thích mỗi ăn. Lưu Thải Hồng hào phóng mua không ít thứ xem như bù đắp cho con.
Nhà họ Ngô.
Bà cụ đang nghe radio, cảm thấy cơ thể không ổn, có chút buồn nôn muốn ói, sau đó bà cụ đi vào nhà vệ sinh rồi ói ra, bữa sáng cũng ói hết, những vẫn không thấy đỡ, vẫn thấy không thoải mái.
Đành nằm lên giường nghỉ ngơi một chút. Nhưng không ngờ ngủ được một lát thì lại đau bụng, vào nhà vệ sinh, thế mà bị tiêu chảy.
Bà cụ cảm thấy không ổn, trong nhà không có ai, không thể đi bệnh viện, lại còn chóng mặt nữa, không dám ra ngoài, đành phải nằm ở trên giường nghỉ ngơi một chút.
Lưu Thải Hồng mua xong đồ ăn vặt cho Vương Mộng Mộng xong, chuẩn bị về nhà họ Ngô, Vương Mộng Mộng có chút lưu luyến.
"Con gái ngoan, mẹ gửi tiền về cho con mua đồ ăn ngon. Nếu không mẹ làm sao có tiền mua đồ ăn ngon cho con." Lưu Thải Hồng an ủi Vương Mộng Mộng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-205.html.]
"Cảm ơn mẹ." Vương Mộng Mộng vui vẻ mang đồ ăn vặt đi lên lầu, Lưu Thải Hồng cũng yên tâm trở về nhà họ Ngô.
Lưu Thái Hồng mở cửa, thấy trong nhà yên tĩnh, cũng không nghe thấy tiếng radio của bà cụ, không biết có phải bà cụ đang ngủ không.
Lưu Thải Hồng muốn xem thử bà cụ đang làm gì, nhẹ nhàng mở cửa ra, liền phát hiện bà cụ đang nằm trên giường mặt mày thì đau đớn.
"Ôi trời ơi, bà ơi, bà làm sao vậy, bà khó chịu ở chỗ nào, sao mặt mày lại tái mét thế này." Lưu Thải Hồng vội vàng chạy tới.
"Tôi ói và tiêu chảy, mau đưa tôi đi bệnh viện." Bà cụ tiếc cái mạng già này, không muốn c.h.ế.t sớm như vậy.
"Được rồi." Lưu Thải Hồng lấy lại bình tĩnh, gọi điện thoại cho bệnh viện nhờ người đến đón.
Chỉ chốc lát sau, xe cứu thương tới, có nhân viên y tế cùng đưa bà cụ lên xe.
Lưu Thải Hồng đi theo đưa bà cụ đến bệnh viện, nhớ tới xưởng trưởng Ngô chưa biết tin bà cụ phải vào viện, lát nữa về nhà không thấy bà cụ đâu sẽ lo lắng.
Vì thế khi đến bệnh viện, trong lúc bà cụ còn đang nộn, Lưu Thái Hồng gọi điện về nhà xem bọn họ đã về nhà hay chưa.
"Không ai nghe máy." Lưu Thải Hồng nhìn trời, đã gần tối rồi, sao bọn họ còn chưa trở về.
Không lâu sau, bác sĩ ra ngoài.
"Bệnh nhân ăn phải thức ăn không sạch sẽ nên bị ói và tiêu chảy. Hiện tại đã ổn định lại, chỉ là cơ thể hơi suy yếu, cần truyền nước biển sẽ ổn lại. Trong ba ngày tới chỉ được ăn mì chay và cháo trắng."
Bác sĩ dặn dò xong, Lưu Thải Hồng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Bà cụ được đưa đến phòng bệnh truyền nước biển, bà cụ vẫn còn yếu, mới nôn xong nên rất mệt, nằm nhắm mắt nghỉ ngơi.