Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 200
Cập nhật lúc: 2025-03-07 17:24:55
Lượt xem: 19
Vương Tiểu Thanh bĩu môi, không đáp lại, chỉ quan sát phòng của anh. Rất sạch sẽ và ngăn nắp, có cái một bàn, một cái ghế, một giường, một tủ quần áo, quần áo trong tủ cũng không nhiều, được gấp gọn gàng.
Trương Vũ từ phía sau ôm chầm lấy cô.
"Tiểu Thanh, anh từng nói với em về căn cứ bí mật của anh, em còn nhớ không?"
"Sao lại không nhớ, anh còn nói sẽ dẫn em đi, nhưng vẫn chưa dẫn em đi." Vương Tiểu Thanh nhớ cách đây vài tháng anh đã nói qua, sau đó cô lại quên mất.
"Ngày mai anh sẽ dẫn em đi, sau khi ăn trưa xong, em chuẩn bị trước nhé." Hơi thở của Trương Vũ phả vào cổ Vương Tiểu Thanh khiến cô thấy nhột nhột, Vương Tiểu Thanh xoay tới xoay lui khiến cho Trương Vũ dục hỏa đốt người.
"Được, anh buông em ra." Vương Tiểu Thanh nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của anh, cô đã cảm nhận được Trương Vũ ….
"Đi nào, anh đưa em về nhà." Trương Vũ cười xấu xa, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, gắt gao bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô.
Hại người chậm rãi tay trong tại đi bộ về nhà.
Đến nhà Vương Tiểu Thanh, lần này Trương Vũ rất đúng mực, chỉ đưa cô đến cổng rồi đứng đó nhìn cô đi vào nhà, sau đó mới quay về.
Thượng Hải.
Tối nay Lưu Thải Hồng chuẩn bị rất nhiều món ăn, Ngô Vệ Giang cũng vào bếp giúp bưng thức ăn ra.
"Cậu chủ, cậu không cần phải giúp đâu, cậu ngồi xuống bàn ăn là được rồi."
"Dì Lưu, không sao đâu, chỉ là bưng thức ăn thôi mà." Ngô Vệ Giang nghĩ mình là người nhỏ tuổi nhất trong nhà, nên làm một chút việc có thể làm.
Rất nhanh, các món ăn được đã được mang lên bàn, trên bàn có sườn kho, sườn xào chua ngọt, cá kho, chân giò kho tương, tôm hấp, sườn hấp, trứng hấp thịt băm, khoai tây hầm thịt, gà hấp và canh trứng đậu hũ.
"Ôi trời, tiểu Lưu cô vất vả rồi, hôm nay làm bao nhiêu món, không biết bao nhiêu năm rồi tôi mới được ăn bữa cơm thịnh soạn như này." Bà cụ cảm thán nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-200.html.]
"Mẹ, bây giờ điều kiện ngày càng tốt hơn, sau này chúng ta ăn uống cũng sẽ càng ngày càng phong phú hơn." xưởng trưởng Ngô biết bà cụ lại nhớ đến những ngày tháng khó khăn trước đây.
"Đúng vậy, mọi người ăn nhiều vào, Vệ Giang, cháu thích món sườn xào chua ngọt này, ăn nhiều vào nhé."
Bà cụ nhớ cháu trai trước đây rất thích món sườn xào chua ngọt, liền gắp cho cháu mấy miếng liền.
"Cảm ơn bà nội, bà cũng ăn nhiều vào ạ. Mẹ, mẹ thích món sườn khô, mẹ ăn nhiều vào nhé." Ngô Vệ Giang thấy mẹ mình có vẻ không vui, gặp cho bà hai miếng sườn kho.
"Cảm ơn con trai."
Bà Ngô cuối cùng cũng mỉm cười, bắt đầu ăn cơm. Bữa cơm này cuối cùng cũng yên bình trôi qua.
Sau bữa cơm, cả nhà bốn người ngồi trên sô pha xem tivi, trò chuyện.
Lưu Thải Hồng lấy ra một hộp cơm, ngại ngùng không dám lấy nhiều quá sợ bọn họ thấy, chỉ lấy thức ăn thôi, nếu lấy cơm thôi thì quá tiệc.
Hộp cơm có ba ngăn, Lưu Thải Hồng chất đầy sườn và giò heo. Sau khi dọn dẹp sạch sẽ nhà bếp, bà ta đi tới phòng khách.
"Thưa bà, ông chủ bà chủ, tôi đã dọn dẹp xong hết rồi. Tôi muốn về nhà thăm con gái, tối nay còn thừa rất nhiều đồ ăn, tôi đóng gói một ít thức ăn mang về cho con gái có được không?" Lưu Thải Hồng nói với dáng vẻ khiêm tốn.
"Được, được, cô đi đi, nhớ lấy thêm thức ăn nữa."
Xưởng trưởng Ngô khoát tay bảo Lưu Thải Hồng lấy thêm thức ăn.
"Đúng vậy, con gái cô cũng thiệt thòi, không được mẹ chăm sóc. Cô lấy thêm đồ ăn ngon cho nó, còn ở nhà kho, xem có cái gì con bé thích ăn, thì lấy thêm."
Bà cụ có ấn tượng với cô bé mập mạp kia, cô bé cũng được, chỉ là hơi mập một chút.
"Cảm ơn ông chủ, cảm ơn bà, tôi lấy chút thức ăn còn dư là được rồi, mấy món quà đó quý giá quá, không cần đâu."
Lưu Thải Hồng khoát tay, rồi đi vào bếp chuẩn bị mang hộp cơm đi.