Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-03-07 10:24:51
Lượt xem: 34
"Ai da, ái da, ôi trời ơi." Nhị Cẩu bị Trương Hồng Châu nhéo tai.
"Anh còn nhớ thương cô ta có phải không? Đi mà tìm cô ta đi." Trương Hồng Châu nổi giận. Nếu Nhị Cẩu nhìn phụ nữ khác, cô ta cũng không bận tâm. Dù sao cô ta cũng không thích Nhị Cẩu, đối với cô ta đây chỉ là mối quan hệ lợi ích mà thôi. Nhưng Vương Tiểu Thanh lại là kẻ thù của cô ta.
"Không nhìn nữa được chưa." Nhị Cẩu cũng không bận tâm, đi vào nhà sưởi ấm. Trời lạnh c.h.ế.t đi được.
Ở nhà Trương Vũ, Trương Dũng và Trương Vũ đang ở trong bếp làm gà rừng. Trương Vũ đặt bẫy trên núi, dặn Trương Dũng khi rảnh thì đi lên xem. Sáng nay Trương Dũng đi lên xem, bắt được một con gà rừng.
Tào Chiêu Đệ và bà Vương ngồi bên bếp lửa sưởi ấm. Mùa đông ở đây mọi người thường ngồi làm ổ bên bếp lò, trong phòng không đốt lửa, chịu không nổi.
"Trương Vũ, bác gái, cháu đến rồi." Vương Tiểu Thanh thấy không ai ở sân, gọi lớn.
"Ôi. Tiểu Thanh đến rồi." Bà Vương vôi vàng đứng dậy mở cửa phòng bếp đi ra.
"Tiểu Thanh đến rồi, mọi người đang ngồi sưởi bên trong bếp, mau vào đi, bên ngoài trời lạnh lắm." Bà Vương kéo tay Vương Tiểu Thanh đi vào bếp sưởi ấm.
Đi vào bếp, Vương Tiểu Thanh thấy mọi người đều đang ở đây.
"Bác gái, anh cả, chị dâu, Tết đến rồi, cháu có mua ít đồ cho mọi người. Bác gái, cháu mua cho bác áo bông và giày bông. Chị dâu, đây là áo bông em mua cho chị và đây là giày bông cho anh cả. Em không biết anh mang cỡ bao nhiêu. liền mua theo cỡ của Trương Vũ. anh xem có vừa không."
Vương Tiểu Thanh lấy quần áo và giày bông ra đưa cho mọi người.
Tào Chiêu Đệ nhận được áo vô cùng vui vẻ, nhanh chóng lấy ra thử xem thử.
"Cảm ơn em dâu, chân anh và Trương Vũ cùng cỡ nhau, chắc là vừa." Trương Dũng nhận lấy đôi giày vải, cũng rất vui.
"Ôi trời, Tiểu Thanh, cháu không mua gì cho mình à, chỉ mua cho chúng tôi thôi thế. Chúng tôi lại chăng chuẩn bị gì cho cháu cả, bác thực sự ngại khi nhận lắm."
Bà Vương không chịu nhận, từ khi hai người bắt đầu qua lại, bà vẫn chưa mua cho cô bộ quần áo nào, chỉ là thường xuyên dặn dò Trương Vũ phải đối xử hào phóng với Vương Tiểu Thanh mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-198.html.]
Lần trước vào dịp Trung Thu, cổ đã mua quần áo cho bà Vương, lần này lại mua nhiều như vậy, nên bà Vương mới ngại không muốn nhận.
"Bác gái, đây là tấm lòng của cháu, bác nhận lấy cho cháu vui. Nhắc đến chuyện này, cháu mới nhớ Trương Vũ có nói rằng giày vải bác may rất thoải mái, cháu cũng muốn được bác may cho cháu đôi giày vải".
Vương Tiểu Thanh chưa bao giờ đi giày vải do người khác tự tay may, trong lòng có chút tò mò và mong đợi.
"Được, được, để lát nữa bác may cho cháu, dù sao cũng rảnh rỗi, không có việc gì mà."
Nghe đến đây, bà Vương rất vui, liền hứa sẽ may cho Vương Tiểu Thanh đôi giày vừa mềm mại vừa thoải mái.
"Không vội đâu ạ, bác gái, giờ ánh sáng không tốt, hại mắt lắm. Đợi khi trời sáng, có nắng hãy may"
Vương Tiểu Thanh cảm thấy mắt rất quan trọng, cần phải bảo vệ tốt, không nên làm quá nhiều việc gây hại cho mắt.
"Được, bác nghe cháu."
Bà Vương cuối cùng cũng ngồi xuống với Vương Tiểu Thanh, không từ chối nữa. Trương Vũ nhìn thấy hai người tương tác với nhau, có chút muốn cười.
"Cảm ơn em, Tiểu Thanh, lâu rồi chị chưa mặc quần áo mới."
Lần này Tào Chiêu Đệ là thật lòng cảm ơn. Lần cuối cô ta mặc quần áo mới là khi kết hôn cách đây hai năm. Thực ra cũng không phải quá lâu, mọi người đều có thói quen mới ba năm, cũ ba năm, khẩu khâu vá vá lại mặc thêm ba năm.
"Không có gì đâu ạ."
Vương Tiểu Thanh đưa tay hơ lửa. Bỗng nhiên có một cốc nước nóng đưa đến bên miệng cô.
"Uống chút nước, cho ấm".
Vương Tiểu Thanh ngẩng đầu lên, là Trương Vũ, anh nhìn cô một cách dịu dàng.
Vương Tiểu Thanh mỉm cười, nhận lấy cốc nước, không nói gì.