Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-03-07 17:24:49
Lượt xem: 17

"Vệ Giang, ba có thể thề với trời rằng ba không làm bất cứ điều gì có lỗi với mẹ con cả. Về phần vết son trên áo, ba cũng không biết, có thể mẹ con nhìn nhầm. Ba không làm chuyện đó, thì sao có thể thừa nhận? Trước kia ba không làm, bây giờ không làm, sau này lại càng không làm."

Xưởng trưởng Ngô vừa bất lực vừa bực bội. Sống với nhau bao năm mà vợ lại không tin tưởng mình như vậy.

"Được rồi, con hiểu rồi. Ba nghỉ ngơi đi, con sẽ nói chuyện với mẹ."

Trong lòng Ngô Vệ Giang vẫn tin rằng ba mình sẽ không làm chuyện gì có lỗi với mẹ.

Ra khỏi phòng ngủ, Ngô Vệ Giang thấy mẹ đang rửa bát, ông bà ngoại đã ra chợ mua đồ.

"Mẹ, con vừa nói chuyện với ba xong. Ba thề rằng ông ấy không làm điều gì có lỗi với mẹ cả. Con nghĩ, lần này mẹ nên tin tưởng ba. Mẹ và ba sống với nhau bao nhiêu năm rồi, chẳng lẽ mẹ không hiểu tính ba sao?"

Ngô Vệ Giang không biết vết son mẹ nhìn thấy là thế nào, nhưng muốn đánh vào tình cảm để bà Ngô quay về. Nếu cứ tiếp tục căng thằng như vậy thì tình cảm vợ chồng sẽ nguội lạnh.

Bà Ngô nghe vậy xong, động tác rửa bát chậm lại.

"Để mẹ suy nghĩ đã. Ông bà ngoại đi chợ rồi, ăn xong bữa trưa mẹ sẽ quyết định."

Bà Ngô bắt đầu d.a.o động. Con trai nói đúng, dù bà nhìn thấy vết son, cũng không thể khẳng định chắc chắn là ông ấy ngoại tình được.

Sáng sớm Lưu Thải Hồng đi chợ, mua rất nhiều đồ ăn, định buổi tối nấu nhiều món, như vậy có thể mang thức ăn về cho Vương Mộng Mộng.

Mấy hôm trước Vương Mộng Mộng đến chơi, Lưu Thải Hồng đã bảo rằng tối hai ba âm sẽ về mang đồ ngon về cho Vương Mộng Mộng.

Trở về nhà họ Ngô, Lưu Thải Hồng vẫn không nhịn được mà lo lắng bà Ngô sẽ về. Nếu bà Ngô trở về, coi như kế hoạch của bà ta sẽ phải thay đổi, cần tìm cách khác để khiến bọn họ ly hôn.

Bà Ngô rửa bát xong, liền đi ra tìm ông bà ngoại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-197.html.]

"Bố, mẹ," vừa xuống lầu đã gặp họ, bà Ngô nhận lấy đồ từ tay họ.

"Tiểu Lỵ, các con đã nói chuyện rõ ràng chưa? Tiểu Ngô không phải là loại người sẽ làm ra chuyện như vậy"

Ban đầu ba mẹ bà Ngô nghe chuyện này xong cũng rất tức giận, nhưng nghĩ kỹ lại, vẫn cảm thấy không nên kết luận vội vàng như vậy.

Nếu xưởng trưởng Ngô đã nói không có, thì nên tin tưởng một lần.

"Vâng, ba mẹ đừng lo lắng chuyện của bọn con nữa. Lát nữa con sẽ về nhà cùng bọn họ.Vuốt mặt thì phải nể mũi, con trai cũng đã đích thân đến đón con về rồi."

Bà Ngô nói xong, ba người cùng nhau đi lên lầu. Hai ông bà nghe ra con gái mình đã nguôi giận, cũng thở phào nhẹ nhõm.

Sau bữa trưa, một nhà ba người rời đi, nhưng bà Ngô và xưởng trưởng Ngô thoạt nhìn vẫn có chút không được tự nhiên.

Về đến nhà, Lưu Thải Hồng thấy bà Ngô trở về, có chút thất vọng nhưng vẫn nhanh chóng đi ra đón.

"Thưa bà, bà về rồi. Hai ngày nay bà không có ở nhà, ông chủ ăn uống cũng không ngon miệng." Lưu Thải Hồng nói mà không cần suy nghĩ.

Bà Ngô chỉ mỉm cười chứ căn bản không tin lời Lưu Thải Hồng nói.

Ở thôn Phong Thu Loan.

Vương Tiểu Thanh ở nhà không có việc gì làm, thấy nhàm chán. Ăn cơm trưa xong liền tính toán đến nhà Trương Vũ tìm bà Vương để nói chuyện phiếm, dù sao cũng tốt hơn là một mình ở nhà ngồi ngẩn người.

Cô lấy quần áo đã mua cho bà Vương, anh cả và chị dâu từ tủ ra, đi về phía nhà Trương Vũ.

Lúc đi ngang qua nhà Nhị Cẩu, vừa đúng lúc gặp anh ta đang đứng ở cửa. Nhị Cẩu nhìn thấy Vương Tiểu Thanh mặc áo bông dày, nhưng không khó để nhìn ra dáng người của cô rất đẹp, trước lồi sau cong

Trong lòng Nhị Cẩu lại bắt đầu mơ tưởng, ánh mắt dõi theo Vương Tiểu Thanh, bỗng nhiên tai bị nhéo đau.

Loading...