Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 189
Cập nhật lúc: 2025-03-07 17:24:33
Lượt xem: 20
Bà Ngô thấy xưởng trưởng Ngô say bí tỉ, mặc dù giận lắm nhưng vẫn cố nén, cùng tài xế dìu xưởng trưởng Ngô lên giường.
“Bà chủ, tôi xin phép về trước.” Tài xế thấy bà Ngô không vui, liền vội vàng rút lui.
“Ừ.” Bà Ngô gật đầu.
Sau khi tài xế rời đi, Lưu Thải Hồng tắt đèn phòng khách, chuẩn bị đi ngủ, dù sao thì kế hoạch của bà ta đã xong.
Bà Ngô giúp xưởng trưởng Ngô cởi giày, rồi cởi áo khoác.
Khi tay bà chạm vào cổ áo, bà Ngô thấy vết son môi dính trên áo sơ mi trắng. Bà Ngô còn tưởng mình nhìn nhầm, liền lại gần xem kỹ lại, nhưng đúng là vết son môi. Bà Ngô lần này thật sự tức giận.
Tốt thôi, đi tìm phụ nữ bên ngoài đúng không, bà Ngô cũng không thèm quan tâm nữa, cũng chẳng đắp chăn cho xưởng trưởng Ngô, cũng không giúp ông ấy cởi đồ ra, cứ để xưởng trưởng Ngô như vậy mà ngủ. Bà Ngô chui vào chăn rồi đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Lưu Thải Hồng đã nấu xong cháo gạo đen và mang đến phòng bà cụ.
“Tiểu Lưu, hôm qua con trai tôi về nhà lúc mấy giờ?” Bà cụ không biết con trai về lúc mấy giờ, trong lòng vẫn lo lắng.
“Thưa bà, ông chủ về nhà lúc gần mười một giờ đêm qua, tôi thấy bà chủ không vui, không biết bọn họ có cãi nhau không”. Lưu Thải Hồng tỏ vẻ lo lắng.
“Cái gì? Về muộn như vậy à? Không trách được nó lại không vui, tôi phải đi xem mới được”
Bà cụ nghe nói con trai mình say rượu, cảm thấy không yên tâm, muốn lên lầu xem thử, bà cụ từ từ vịn vào cầu thang. Lưu Thải Hồng nhanh chóng đỡ bà cụ. sơ bà té ngã một cái. thì không được.
“Bà ơi, bà không cần phải làm như thế, bà chủ chắc sẽ không vui đâu.” Trong lòng Lưu Thải Hồng muốn bà cụ nhanh chóng can thiệp vào chuyện của hai người họ, nhưng miệng thì vẫn khuyên nhủ.
“Tôi không yên tâm, con trai tôi hiếm khi uống say, trước đây khi tôi còn trẻ, mỗi lần nó uống say tôi đều phải ở bên cạnh thì mới yên tâm.” Bà cụ chỉ có một đứa con trai thôi, nên rất yếu thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-189.html.]
Đến cửa phòng, bà cụ không gõ cửa mà trực tiếp mở cửa đi vào.
Mở cửa vào phòng, bà cụ thấy con trai mình vẫn mặc âu phục, chỉ đắp một góc chăn nhỏ, còn bà Ngô bên cạnh thì quấn chăn ngủ rất say.
“Mày là con đàn bà độc ác, chồng mày say rượu mà mày lại không chăm sóc, cũng không đắp chăn cho chồng mày?”
Bà cụ nhìn thấy cảnh này, tức giận đến mức không chịu nổi. Bà cụ làm ồn đánh thức xưởng trưởng Ngô và bà Ngô.
“Sao vậy mẹ, có chuyện gì vậy?” Xưởng trưởng Ngô tỉnh dậy, cảm thấy cơ thể không khỏe, đầu đau như búa bổ, hôm qua không nên uống nhiều rượu như vậy.
“Con trai à, con chịu khổ rồi, con nhìn vợ con kìa, đêm qua con say rượu về, nó không cởi quần áo cho con, cũng không đắp chăn cho con, để con phải chịu lạnh.”
Bà cụ nhìn thấy con trai tỉnh dậy, liền vội vàng đi tới muốn giúp con trai đắp chăn.
Nghe bà cụ nói vậy, xưởng trưởng Ngô mới nhìn lại, thấy mình vẫn mặc bộ đồ âu phục từ hôm qua, không đắp chăn, khó trách đêm qua cảm thấy lạnh như vậy, nhưng do bản thân say rượu, ngủ say như chết.
Xưởng trưởng Ngô đoán chắc bà Ngô không vui khi thấy mình say rượu nên mới như vậy.
“Không sao đâu mẹ, đêm qua con ngủ rất tốt.” xưởng trưởng Ngô cũng không muốn hai người cãi nhau vì chuyện nhỏ này.
“Con còn bênh vực nó nữa, đồ đàn bà độc ác như này không xứng đáng làm vợ của con, không xứng làm con dâu nhà họ Ngô.”
Bà cụ càng nghĩ càng tức giận, đặc biệt khi chạm vào cánh tay lạnh như băng của con trai, không thể kiềm chế nổi mà chửi mắng bà Ngô.
Bà Ngô nghe một lúc lâu cũng không chịu nổi, nhảy dựng lên, hùng hổ nói: “Đúng, tôi không xứng, tôi biết, hai mẹ con ông đã chướng mắt tôi từ lâu rồi đúng không, muốn đuổi tôi đi, cưới người khác về đúng không? Được, các người đi mà cưới, tôi không hầu hạ nữa.”
Bà Ngô lớn tiếng nói xong liền mặc áo ngủ rời đi, chuẩn bị về nhà mẹ đẻ.