Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-03-07 17:24:24
Lượt xem: 40

Vương Tiểu Thanh cũng không đếm, trực tiếp cất vào trong túi, sau đó quay lưng rời đi, đó cũng là phong cách của chị câm.

Ra khỏi kho, Vương Tiểu Thanh đi về phía nội thành, rồi tìm một nhà vệ sinh, thay đồ ra, cuối cùng cũng có thể đi xe đạp rồi.

Cô đi xe đạp đến chợ đen rồi dạo qua một vòng.

Đến chợ đen còn chưa tới mười một giờ rưỡi, Vương Tiểu Thanh đi vào trong xem, thấy có người bán quần áo bông, cô mua cho bà Vương một bộ áo bông, một đôi giày bông, mua cho chị dâu một cái áo bông, cho anh cả một đôi giày bông. Còn Trương Vũ thì để dành sau mua cùng với quần áo của mình.

Sau khi mua xong, cô quay lại liền thấy Trương Vũ đi đến.

“Anh đến rồi.” Vương Tiểu Thanh cười cười.

“Ừm. em mua gì vậy?” Trương Vũ nhìn túi lớn túi nhỏ trên tay cô.

“Mua cho bác gái và anh chị.” Vương Tiểu Thanh đưa cho anh.

“Còn của em đâu?” Trương Vũ thấy cô không mua gì cho mình cả.

“Chưa tìm được cái nào hợp cả, buổi chiều chúng ta cùng nhau đi mua, được không?” Vương Tiểu Thanh kéo tay Trương Vũ nũng nịu.

“Được, trước tiên chúng ta đi ăn đã, còn thịt mới mua, lát nữa anh để anh cả chở về bằng máy kéo, chúng ta đi xe đạp chở thì nặng quá.”

Trương Vũ chỉ một cái túi lớn trên yên sau xe đạp, bên trong có mấy cân thịt, một phần cho Vương Tiểu Thanh, một phần cho gia đình ăn Tết.

“Được, trước tiên đem thịt heo đưa cho anh cả.” Vương Tiểu Thanh cùng Trương Vũ đan xe từ chợ đen đến chỗ máy kéo.

Anh cả quả thật đang ở đó, chị dâu và bà Vương hôm nay cũng đi, chắc đi mua đồ Tết, anh cả ở lại trông đồ.

“Anh cả, đây là thịt, lát nữa anh mang về.” Trương Vũ đặt túi thịt xuống.

“Nhiều thế này à?” Trương Dũng có chút giật mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-184.html.]

“Còn có phần của Tiểu Thanh nữa, về đến nhà đừng động vào, đợi em về rồi hẵng chia.” Trương Vũ dặn dò Trương Dũng vài câu.

“Được, anh biết rồi.” Trương Dũng gật đầu, thấy em trai của mình thật giỏi giang, tự cảm thấy mình không bằng.

“Lát nữa em mang đồ ăn cho anh, anh ăn bánh bao thịt hay mì?”

Trương Vũ thấy sắp đến giờ ăn, Trương Dũng phải ở lại đây trông đồ, không chỉ đồ của mình mà còn của dân làng nữa.

Gần đẫy mọi người mua nhiều đồ, Trường Dũng chủ động ở lại giúp mọi người trông đồ.

“Không cần đâu, lát nữa chị dâu em sẽ mang về cho anh, hai em đi chơi đi.” Trương Dũng không muốn làm phiền cuộc hẹn hò của em trai và Vương Tiểu Thanh.

“Vậy được rồi, vậy chúng em đi trước đây.” Trương Vũ thấy Trương Dũng kiên quyết không cần, liền dẫn Vương Tiểu Thanh đi ăn trước, sáng nay bọn họ vẫn chưa ăn gì.

“Đều tại anh, sáng nay không đưa em đi ăn, chắc đói lắm rồi, em muốn ăn gì?” Trương Vũ xoa mặt Vương Tiểu Thanh.

“Em cũng không đói lắm, em muốn ăn bún.” Vương Tiểu Thanh bĩu môi, có chút thích bún.

“Được, vậy đi thôi.” Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh tay trong tay đi đến quán bún.

Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đều ăn bún nước, Trương Vũ ăn hai bát, thời tiết này mà ăn một tô bún nóng, sẽ thấy ấm lên.

Sau khi ăn xong, hai người đi đến trung tâm mua sắm mua quần áo, thật ra Vương Tiểu Thanh không thích quần áo ở đây, một chút cũng không thời trang.

“Tiểu Thanh, cái này cũng được, em thử xem.” Trương Vũ chọn một chiếc áo bông màu xanh.

Vương Tiểu Thanh thấy cũng ổn, liền thử mặc.

“Đẹp, mua luôn.” Trương Vũ nhìn qua đã thấy rất đẹp, trả tiền ngay, Vương Tiểu Thanh nhìn một chút, không ngờ chiếc áo này nhìn thì bình thường, mặc lên lại rất đẹp, kích thước vừa vặn.

“Đi thôi, Tiểu Thanh, đi xem chỗ khác.” Trương Vũ ôm Vương Tiểu Thanh đi lên tầng hai.

Vương Tiểu Thanh lại chọn cho Trương Vũ một chiếc áo khoác màu nâu, rất ấm. Rất hợp với Trương Vũ, da anh không trắng, không hợp với màu sáng, màu sáng làm da anh đen hơn.

Loading...