Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-03-06 21:16:19
Lượt xem: 28

“Em không phải em bé.” Vương Tiểu Thanh nghe anh nói vậy cũng bắt đầu lười biếng, tiếp tục đọc sách.

Lần này Trương Vũ ăn cơm xong liền về, không ở lại.

Mỗi ngày Vương Tiểu Thanh đều theo thói quen, trước tiên vào không gian dọn dẹp. Vương Tiểu Thanh suy nghĩ xem chuyện không gian này, khi nào nói cho Trương Vũ thì thích hợp. Đợi đến khi cả hai không phân ra anh hay là em, hay đợi đến khi kết hôn. Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Tiểu Thanh liền ngủ thiếp đi.

Từ sau khi Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ thành đôi, Trương Vũ bắt đầu công khai làm việc cho Vương Tiểu Thanh.

Bây giờ, bình thường nếu không bận, đội trưởng thường sắp xếp cho cô bốn công điểm, công việc đồng áng thì năm công điểm.

Mỗi ngày, Trương Vũ làm việc cho cô khoảng hai công điểm, cô bảo Trương Vũ dừng làm nữa, tự cô có thể làm được, nhưng Trương Vũ không nghe, vẫn làm theo ý mình. Cứ như vậy, mọi người đều biết hai người họ đang hẹn hò.

Vài ngày sau, chứng nhận công việc của Vương Mộng Mộng đến, Vương Mộng Mộng nói với trưởng thôn và đội trưởng rồi đi lên thị trấn mua vé tàu.

Lại cách một ngày, trưởng thôn đến điểm thanh niên tri thức, đưa thông báo nhập học cho Chương Giang Bắc và thông báo với Hoàng Cẩm rằng việc Chương Giang Bắc đi học là quyết định của tất cả cán bộ trong thôn.

Trong lòng Hoàng Cẩm cảm thấy bất công, nhưng biết làm gì bây giờ, oán trời không công bằng, hay oán gia cảnh không tốt?

Oán cái gì cũng vô dụng, hiện giờ điểm thanh niên tri thức chỉ còn lại một mình mình ở, như vậy thật tốt biết bao, Hoàng Cẩm tự an ủi chính mình.

Một nhà ba người Nhị Cẩu hoàn toàn không biết chuyện Vương Mộng Mộng đã trả tiền cho Trương Hồng Châu, khi biết tin Vương Mộng Mộng sắp trở về thành phố liền lo lắng.

Bọn họ trực tiếp đến điểm thanh niên tri thức gây sự, Vương Mộng Mộng đang thu dọn hành lý, sáng mai tàu khởi hành, Chương Giang Bắc cũng đang thu dọn hành lý, tháng chín khai giảng, cũng sắp đến rồi, trước tiên đi về nhà.

“Vương Mộng Mộng, cô ra đây!”

Giọng nói đanh thép của mẹ Nhị Cẩu xuyên thấu cả điểm tri thức, Chương Giang Bắc nghe thấy nhưng không muốn xen vào việc của người khác, vẫn tiếp tục thu dọn hành lý của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-169.html.]

Vương Mộng Mộng trong lòng nghi ngờ, mình đã trả tiền rồi, sao bọn họ lại đến nữa.

“Chuyện gì?” Vương Mộng Mộng nhìn một nhà ba người của Nhị Cẩu, thật sự có chút sợ hãi, bản thân cô ta chắc không đánh lại được.

“Nghe nói ngày mai cô sẽ trở về thành phố, như thế nào, định trốn nợ chúng tôi à?” Nhị Cẩu nhảy ra.

“Đúng vậy, cô trở về thành phố rồi, chúng tôi biết đi đâu đòi tiền?” Mẹ Nhị Cẩu đồng tình với quan điểm của con trai.

“Mấy người ít ở chỗ này ngậm m.á.u phun người đi, tôi đã đưa tiền bồi thường cho Trương Hồng Châu rồi, mấy người nhìn xem, đây là biên nhận, lúc đó trưởng thôn cũng có mặt.”

Vương Mộng Mộng không ngờ gia đình bọn họ lại vô lại như vậy, cũng may trưởng thôn đã giúp mình lấy biên nhận, nếu không cho dù mình có lý cũng không nói lại được.

Gia đình Nhị Cẩu nhặt giấy biên nhận lên, Nhị Cẩu và mẹ không biết chữ, nhưng cha Nhị Cẩu lại biết chữ, sau khi xem qua rồi gật gật đầu.

“Trên đó có chữ ký của trưởng thôn và Trương Hồng Châu, không sai.”

Gia đình Nhị Cẩu nhìn nhau, chạy trối chết, Vương Mộng Mộng còn đuổi theo chửi hai tiếng.

Một nhà ba người Nhị Cẩu về đến nhà, liền tìm Trương Hồng Châu tính sổ.

Trương Hồng Châu đã nằm trên giường được nửa tháng, mỗi ngày Nhị Cẩu mang đồ ăn cho cô ta, nhưng chỉ được hai ngày đầu là ăn ngon, mấy ngày sau chỉ toàn là bánh ngô.

Trong lòng Trương Hồng Châu cũng không thoải mái, càng thêm quyết tâm phải rời đi.

“Trương Hồng Châu, có phải cô đã nhận một trăm đồng của Vương Mộng Mộng không?” Nhị Cẩu xông vào chất vấn, làm Trương Hồng Châu giật nảy mình.

“Phải, làm sao vậy?” Trương Hồng Châu đoán bọn họ đã gặp được Vương Mộng Mộng, muốn chối cũng không thể chối được.

Loading...