Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 128
Cập nhật lúc: 2025-03-05 11:58:16
Lượt xem: 47
"Hồng Châu, mau ăn đi". Mẹ Nhị Cẩu bưng đến hai bát mì sợi, một bát mì có trứng đưa cho Trương Hồng Châu, một bát mì sợi không trứng đưa cho Nhị Cẩu.
"Ôi trời, mẹ đúng là thiên vị mà, con dâu tương lai thì có trứng ăn, còn con thì không có." Nhị Cẩu cố gắng làm cho Trương Hồng Châu vui vẻ.
Đối với hành động này của mẹ Nhị Cẩu, trong lòng Trương Hồng Châu rất vui, cũng rất đắc ý, nhưng không để lộ ra ngoài.
Ai bảo trước đây bà ta lấy của cô 20 đồng, khiến cô không có nổi một bữa ăn thịt.
Trương Hồng Châu vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ăn hết một bát mì sợi. Sau khi ăn xong, bố mẹ Nhị Cẩu bắt đầu vào việc chính.
"Hồng Châu à cha me con không ở đây. chúng tôi bàn bạc trực tiếp với con cũng được. Bụng của con sẽ càng ngày càng lớn, chuyện cưới xin phải nhanh chóng tiến hành mới được, con thấy sao?" Bố Nhị Cẩu mở lời trước.
"Kết hôn thì được, nhưng hôm nay tôi đã gọi điện cho cha mẹ, bọn họ nói rằng tiền sính lễ yêu cầu ba trăm đồng." Trương Hồng Châu nhìn cha Nhị Cẩu nói.
"Cái gì, sao lại nhiều thế, Hồng Châu à, chúng tôi là người nông thôn, không thể so với người thành phố các cô được, không có nhiều như vậy đâu, ở thôn này nhiều nhất chỉ có một hai trăm thôi."
Mẹ Nhị Cẩu vừa nghe đến ba trăm đồng, liền vội vàng chen vào để làm Trương Hồng Châu bối rối. Thực ra ở thôn này, nhà bình thường cũng phải mất hai ba trăm, nhà khá giả thì năm trăm.
Mẹ Nhị Cẩu biết Trương Hồng Châu không biết rõ tình hình hiện tại ở đây, cho nên mới nói như vậy.
"Thật sao, vậy để tôi đi hỏi thăm trong thôn xem sao." Trương Hồng Châu nghi ngờ mẹ Nhị Cẩu đang nói dối mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-128.html.]
"Ấy, đừng, đừng, đừng, chúng ta chẳng phải đang bàn bạc đó sao? Nếu thật sự không được, nhà chúng tôi sẽ đi vay tiền," Nhị Cẩu trông như đã quyết tâm lắm rồi.
"Bác gái, bác trai, tiền sính lễ cũng không phải do tôi đòi hỏi, mà là ý của cha mẹ tôi, tiền sính lễ ba trăm, sẽ đưa cho cha mẹ hai trăm đồng. Coi như báo đáp công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ, còn lại một trăm tôi giữ làm của hồi môn. Nếu hai người đã nói không có nhiều tiền như vậy, tôi cũng đành chấp nhận, nhưng tiền sính lễ không thể dưới hai trăm đồng, đến lúc đó tôi sẽ gửi cho cha mẹ một trăm năm mươi đồng, giữ lại năm mươi đồng cho mình. Nhưng tôi có một điều kiện, đó chính là trong mấy tháng mang thai này, tôi sẽ không đi làm."
Cuối cùng Trương Hồng Châu cũng nói ra suy nghĩ của mình. Đúng vậy, cô ta đã quá mệt mỏi với việc mỗi ngày làm việc đồng áng. Bây giờ cô ta đang mang thai, nếu bẫy giờ không hưởng phúc thì cả đời này còn có lúc nào sẽ được hưởng phúc như vậy nữa.
"A, không đi làm sao?" mẹ của Nhị Cẩu Tử có chút do dự, đây là khoảng thời gian chín tháng.
Sinh con xong lại phải nghỉ một khoảng thời gian mới có thể đi làm lại, trong nhà chỉ có hai người đi làm, bốn người ăn, không biết có đủ ăn không.
"Bác gái, mặc dù một năm tới cháu không đi làm được, nhưng cháu còn có ba bốn tháng công điểm, đủ cho bản thân ăn trong nửa năm rồi."
Trương Hồng Châu quả thật nói không sai, tháng tới sẽ chia lương thực và tiền công, Trương Hồng Châu đã làm việc ở đây bốn tháng rồi, công điểm cũng kiếm được không ít.
"Được rồi, cô nói đúng, vậy thì cứ làm như thế đi, hai trăm đồng, khi nào chúng tôi chọn được ngày tốt, chúng tôi sẽ mang tiền tới cho cô." Cha mẹ Nhị Cẩu trao đổi ánh mắt, ngầm đồng ý.
Nhị Cẩu ngồi bên cạnh nghe, tốt quá, đã bàn bạc xong, mình có vợ rồi, lần đầu tiên làm với Trương Hồng Châu, bây giờ nghĩ lại vẫn rất tuyệt vời.
Nghĩ đến chuyện này đã lâu, Nhị Cẩu Tử bắt đầu ý dâm.
"Bác trai, bác gái cháu về nghỉ trước, buổi chiều còn phải đi làm."
Trương Hồng Châu đứng dậy chào, bây giờ bụng còn chưa có cảm giác gì, đi làm không ảnh hưởng lắm, hơn nữa đội trưởng cũng sẽ sắp xếp nhiệm vụ nhẹ nhàng hơn.