Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-03-05 11:57:59
Lượt xem: 68

Vương Tiểu Thanh thở phào nhẹ nhõm, may quá, hai người họ cũng có thể xem như có kết thúc viên mãn, mình cũng yên tâm hơn.

Ngày hôm sau, Giả Nam Ngọc đến nhà trưởng thôn mượn xe đạp, Vương Tiểu Thanh thì giúp Lưu Hiểu Yến trang điểm, chải tóc mái để làm khuôn mặt thêm xinh, mặc áo sơ mi hoa đã mua lúc trước.

Lưu Hiểu Yến vốn đã trắng, lại uống nước suối Linh Tuyền của Vương Tiểu Thanh, nên không bị rám nắng, so với trước khi đến nông thôn gầy đi cũng xinh đẹp hơn.

Vương Tiểu Thanh nghĩ thầm Giả Nam Ngọc có chút không xứng với bạn tốt của mình.

"Hiểu Yến, tôi đến rồi, cô chuẩn bị xong chưa?" Giả Nam Ngọc đạp xe đến trước cửa chờ.

"Ra ngay đây," Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến khóa cửa rồi đi ra ngoài.

Giả Nam Ngọc nhìn thấy Lưu Hiểu Yến, hai mắt sáng lên, trước giờ anh ta không nhận ra cô ấy lại xinh đẹp đến vậy.

"Làm gì đấy. nhìn đến đờ người ra." Vương Tiểu Thanh vỗ vai Giả Nam Ngọc.

"À, hì hì, đúng vậy," Giả Nam Ngọc mặt dày thừa nhận.

Lưu Hiểu Yến lên xe, vẫy tay chào Vương Tiểu Thanh, rồi hai người họ đạp xe đi.

Vương Tiểu Thanh đi làm, hôm nay tất cả mọi người đều nhìn thấy Giả Nam Ngọc chở Lưu Hiểu Yến. Hơn nữa nhờ sự tuyên truyền của trưởng thôn và vợ trưởng thôn. Mọi người, ai ai cũng biết hai người bọn họ đang hẹn hò, hơn nữa hai người họ sẽ trở về thành phố trong vài ngày tới.

Hôm nay Trương Hồng Châu vẫn không đi làm lại, vì cô ta xấu hổ. Đội trưởng đối với việc này cũng không nói gì, coi như cho cô ta vài ngày để bình tĩnh lại.

Trương Hồng Châu không đi ra ngoài, cho nên không biết chuyện của Giả Nam Ngọc và Lưu Hiểu Yến.

Mãi đến tối khi ăn cơm, nghe Hoàng Cẩm và Trương Giang Bắc ở trên bàn cơm nói chuyện phiếm, cô ta mới biết được, Giả Nam Ngọc và Lưu Hiểu Yến sắp trở về thành phố, chưa đầy nửa năm mà họ đã có bản lĩnh làm được điều đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-119.html.]

Trương Hồng Châu nhận ra mình đã đánh giá thấp Giả Nam Ngọc, nghĩ lại về gia đình của mình, cô cảm thấy dù có c.h.ế.t ở nông thôn, bọn họ cũng không hề quan tâm.

Vài ngày trước, gia đình còn viết thư bảo cô đi làm thêm để kiếm công điểm gửi về. Trương Hồng Châu càng nghĩ càng hận.

Giả Nam Ngọc và Lưu Hiểu Yến mua vé tàu vào ngày nghỉ, vừa vặn có thể ngồi máy kéo.

Vương Tiểu Thanh sáng sớm đã thức dậy làm không ít đồ ăn ngon như bánh mì kẹp thịt, dầu ớt và bánh gối nhân rau, đều là đồ dễ bảo quản, để hai người họ mang theo trên đường ăn.

Hoàng Cẩm và Chương Giang Bắc cũng muốn đi tiễn Giả Nam Ngọc đến bến xe, giúp họ xách hành lý.

Trương Hồng Châu không ra khỏi cửa, Vương Mộng Mộng một mình đi lên thị trấn mua đồ ăn.

Đến thị trấn, những người khác đều xuống xe, Trương Vũ nói sẽ đưa hai người họ đến bến xe.

"Cảm ơn anh Trương,"

Lưu Hiểu Yến biết Trương Vũ thấy cô có mối quan hệ tốt với Vương Tiểu Thanh nên mới giúp đỡ như vậy, nếu không anh ấy làm sao lại xen vào việc của người khác được.

Tiếng động cơ vang lên, Lưu Hiểu Yến và Giả Nam Ngọc đến bến xe đúng lúc có một chuyến xe chuẩn bị đi lên thành phố, Lưu Hiểu Yến và Giả Nam Ngọc nhanh chóng lên xe.

Bọn họ không có thời gian nói lời chia tay, nhưng không sao, khi nào đến nơi họ sẽ viết thư về.

Trương Vũ đưa mấy người còn lại về trung tâm thị trấn. Vương Tiểu Thanh sợ Trượng Vũ đi theo mình, vừa xuống xe Vương Tiểu Thanh liền chạy đi ngay, vì hôm nay cô định đi bán rau, trong không gian đang có nhiều rau củ.

Trương Vũ đúng là muốn tìm Vương Tiểu Thanh, muốn cùng cô đi dạo phố và mời cô ăn cơm, kết quả, hoàn toàn không tìm thấy bóng dáng cô.

Vương Tiểu Thanh vẫn như thường lệ đi dạo chợ đen trước, xem có hàng hóa lạ gì không.

Không ngờ lại có người bán cây ăn quả và một ít hạt dưa, có một số loại đã qua mùa trồng trọt, nhưng trong không gian của cô lúc nào cũng có thể trồng.

Loading...