Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-03-05 11:57:52
Lượt xem: 53

Trưởng thôn có chút nghi ngờ lời nói của Trương Hồng Châu. Nếu Nhị Cẩu thật sự dám cưỡng bức, hắn ta sẽ không đợi đến hôm nay mới làm, Nhị Cẩu năm nay đã gần ba mươi tuổi rồi.

"Nhị Cẩu, chuyện này bất kể ai chủ động ai bị động, cậu định thế nào?"

Trưởng thôn nhìn Nhị Cẩu đang ngồi bắt chéo chân bên cạnh.

"Vậy tôi đành chịu thiệt một chút, tôi sẽ cưới cô ta cho xong" Nhị Cẩu nói với vẻ mặt khinh thường, như thể bản thân hắn đang bị thiệt thòi hơn.

"Không có khả năng, không có khả năng, tôi thà c.h.ế.t cũng không lấy loại người như anh, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu, bây giờ tôi sẽ báo cảnh sát"

Trương Hồng Châu lắc đầu như trống bỏi, nghĩ rằng sau này cô sẽ tìm cách trở về thành phố, chuyện này phải chôn vùi mãi mãi ở đây. Cô không thể nào lấy một người đê tiện như vậy được.

Nhị Cẩu đột nhiên bước tới, thì thầm vào tai Trương Hồng Châu.

"Nếu cô muốn báo cảnh sát, thì cứ việc. Vừa hay tôi cũng báo cảnh sát chuyện cô bảo tôi đi cưỡng h.i.ế.p Vương Tiểu Thanh, xem ai sẽ nhận mức án nặng hơn".

Nói xong, Nhị Cẩu thong thả trở về phòng ngủ. Hắn tin chắc Trương Hồng Châu không dám báo cảnh sát.

Cô ta không muốn lấy hắn cũng được, dù sao cô ta cũng đã bị nhiều người nhìn thấy thân thể, hắn còn đang cảm thấy cô ta là loại đàn bà hư hỏng nữa kìa, dù sao hắn cũng chẳng thiệt thòi gì.

Trương Hồng Châu nghe Nhị Cẩu nói xong, cô ta sững người tại chỗ, không còn nhắc đến chuyện báo cảnh sát nữa.

Trương Hồng Châu cảm thấy đầu óc rối bời, không báo cảnh sát thì bản thân lại không cam lòng khi Nhị Cẩu làm nhục mình như vậy.

Còn nếu báo cảnh sát, Nhị Cẩu cũng sẽ tố cáo mình âm mưu hãm hại Vương Tiểu Thanh, mặc dù chưa thành công, nhưng ít nhất cũng sẽ bị tù một năm rưỡi.

Nếu như đi tù một năm rưỡi, cuộc đời cô ta coi như chấm dứt, hồ sơ phạm tội sẽ đi theo cô ta suốt cuộc đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-115.html.]

Sau khi suy nghĩ kỹ lợi và hại, Trương Hồng Châu lắc đầu.

"Trưởng thôn, tôi không báo cảnh sát nữa, nhưng tôi cũng không lấy hắn, lần này chỉ là tai nạn ngoài ý muốn," nói xong câu này, Trương Hồng Châu liền bỏ chạy.

"Chuyện này, chuyện gì thế này?"

Trưởng thôn tức giận rời khỏi nhà Nhị Cẩu, thật sự quá đồi phong bại tục rồi, hai người này đều không phải loại người tốt đẹp gì.

Những người còn lại nhìn nhau cũng không hiểu chuyện gì, rồi họ quay về điểm tri thức.

"Mọi người nói xem, rốt cuộc đồng chí Trương Hồng Châu vì sao lại như vậy, cam tâm tình nguyện...." Hoàng Cẩm có chút không nói nên lời.

"Còn có thể vì cái gì, vì tiền chứ vì cái gì, anh không nghe trưởng thôn nói sao, từ trên người cô ta tìm thấy hai mươi đồng mà Nhị Cẩu đưa cho cô ta. Hơn nữa vừa rồi anh có thấy không, cô ta thậm chí không dám báo cảnh sát nữa, rõ ràng là có tật giật mình," Chương Giang Bắc nói thẳng.

Từ lúc Vương Mộng Mộng đến nhà Nhị Cẩu cho đến khi về, Vương Mộng Mộng vẫn rất bàng hoàng. Trời ơi, thật kinh khủng, Trương Hồng Châu vì tiền mà bán thân...

Vương Mộng Mộng quyết định về sau phải tránh xa cô ta, quá bẩn thỉu.

Giả Nam Ngọc nhìn về phía Lưu Hiểu Yến, cô ấy tránh ánh mắt của hắn.

Vương Tiểu Thanh thì ra hiệu cho Giả Nam Ngọc an tâm, ám chỉ rằng Lưu Hiểu Yến không sao.

Giả Nam Ngọc gật đầu, mọi người chuẩn bị đi làm, sắp tới thời gian đi làm rồi.

Vương Tiểu Thanh nhìn theo bóng lưng của mọi người, nghĩ rằng vẫn nên nói chuyện với Giả Nam Ngọc, chia sẻ về tâm trạng của Lưu Hiểu Yến, xem liệu hai người họ có hợp nhau không.

Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiệu Yến về đến nhà, sáng dậy muộn nên giờ cũng không buồn ngủ, hai người tiếp tục đọc tiểu thuyết.

Đọc được một lúc, Vương Tiểu Thanh lại suy nghĩ vẩn vơ, Vương Tiểu Thanh đang nghĩ đến tối nay sẽ làm món thịt khâu nhục, dưa muối mấy ngày trước phơi rất ngon.

Loading...