Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 108
Cập nhật lúc: 2025-03-04 21:29:21
Lượt xem: 37
"Vừa rồi tôi hỏi đồng chí Giả chuyện gì đã xảy ra. Cậu ấy nói cả hai đều uống nước trên bàn, sau đó liền bắt đầu thấy không ổn, toàn thân nóng bừng. Tôi vừa mới ngửi thử, trong nước hình như có xuân dược," Trương Vũ nhíu mày.
"Gì cơ, xuân dược? Nước trên bàn của tôi... chẳng lẽ là cô ta?"
Vương Tiểu Thanh nhớ lại chuyện Trương Hồng Châu cố tình nói Trương Vũ bị đánh, để dẫn dụ cô chạy ra đầu làng.
Phỏng chừng cô ta nhân lúc cô ra ngoài đã lén bỏ thuốc vào nước uống trên bàn.
"Chắc chắn là Trương Hồng Châu, nhưng chúng ta lại không có chứng cứ."
Vương Tiểu Thanh rầu rĩ nói một câu. Làm sao có thể tìm được thuốc trên người cô ta sau ngần ấy thời gian? chắc hẳn cô ta đã sớm xử lý xong hết rồi.
Vương Tiểu Thanh cảm thấy bất lực. Lần trước cô bị cô ta đẩy xuống nước thì cũng thôi đi, lần này cô ta còn dám bỏ thuốc cô nữa. Cứ đợi đấy mà xem. Cô sẽ không để vên chuyên này đâu.
"Làm sao cô biết là cô ta?"
Giả Nam Ngọc thắc mắc, anh không ngờ Trương Hồng Châu lại độc ác đến vậy. Thường ngày chỉ biết cô ta keo kiệt, tham ăn, không nghĩ tới cô ta còn có một mặt âm hiểm như vậy.
"Sau khi tan làm tội về nhà, cô ta đột nhiên vội vã chạy đến nói với tôi rằng Trương Vũ đang đánh nhau với Nhị Cẩu ở đầu làng. Tôi vội vàng chạy ra đầu làng, kết quả cái gì thì cũng không thấy. Tôi lại chạy đến nhà Trương Vũ, thấy anh ấy căn bản không có đánh nhau. Cô ta cố ý lừa tôi đi ra ngoài, để nhân cơ hội đó bỏ thuốc vào ly nước. Cô ta bỏ thuốc là nhằm vào tôi, nhưng không ngờ hai người lại vô tình uống nhầm."
Vương Tiểu Thanh thở dài. Nếu cô uống phải xuân dược, ít nhất còn có thể trốn vào không gian để tránh nạn, ai ngờ lại thành ra thế này.
"Tôi sẽ đi tìm cô ta tính số."
Giả Nam Ngọc bước tới cửa, bước chân của hắn có vẻ nặng nề lạ thường. Mỗi bước đi đầy giận dữ không thể kiềm chế được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-108.html.]
Phảng phất dưới chân hắn không phải là sàn nhà, mà là lửa giận trong lòng hắn.
"Anh Giả, anh phải bình tĩnh lại, chúng ta phải suy nghĩ kỹ trước khi làm. Chuyện này chúng ta không hề có chứng cứ, nếu làm lớn chuyện, thì người thiệt thòi sẽ là Hiểu Yến và anh"
Vương Tiểu Thanh tiến lên ngăn cản hắn. Hiện tại chuyện này chỉ có bốn người bọn họ biết, bốn người họ có thể bàn bạc lại với nhau.
Nhưng nếu làm lớn chuyện, Hiểu Yến sẽ không còn mặt mũi nào gặp ai và đồng chí Giả Nam Ngọc còn có thể bị kết tội quấy rối.
Lời nói của Vương Tiểu Thanh khiến Giả Nam Ngọc bình tĩnh lại. Lưu Hiểu Yến lau khô nước mắt, ngồi thẫn thờ.
"Đồng chí Lưu Hiểu Yến, cô đừng buồn nữa. Chuyện này tôi sẽ chịu trách nhiệm, cô muốn thế nào cũng được, kết hôn hay bồi thường đều được. Tôi về trước đây, cô nghỉ ngơi sớm nhé," Giả Nam Ngọc bước vào cũng không dám nhìn thẳng vào Lưu Hiểu Yến, anh ta chỉ biết cúi đầu nói những lời này.
Lưu Hiểu Yến không nói gì, có lẽ đang suy nghĩ.
Giả Nam Ngọc lại đi ra nói với Vương Tiểu Thanh:
"Đồng chí Tiểu Thanh, chuyện hôm nay tôi sẽ chịu trách nhiệm. Tâm trạng cô ấy không tốt, nhờ cô an ủi cô ấy, tôi về trước đây."
Vương Tiểu Thanh nhìn đồng hồ, quả thật đã muộn rồi.
"Được, ngày mai anh xin nghỉ phép giúp tôi và Hiểu Yến," Vương Tiểu Thanh gật đầu, cũng dặn dò anh một câu.
Giả Nam Ngọc gật đầu, quay đầu nhìn Lưu Hiểu Yến một cái rồi rời đi.
"Tiểu Thanh, anh đang nghĩ, Trương Hồng Châu cho em uống xuân dược, rốt cuộc là muốn ai đến đây?"
Từ nãy tới giờ Trương Vũ không nói câu nào, anh vẫn luôn thắc mắc vấn đề này.