Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-03-04 14:29:19
Lượt xem: 34
"Gì cơ?"
Vương Tiểu Thanh không kịp suy nghĩ nhiều liền chạy về hướng đầu làng, Trương Vũ vì cô nên mới kết thù với Nhị Cẩu, cô không thể đứng yên nhìn xem được.
Vương Tiểu Thanh vừa chạy đi, Trương Hồng Châu thấy cốc nước và bình nước trên bàn, cô ta liền bỏ thuốc vào bình, suy nghĩ một chút, còn cho một ít vào trong cốc nước, làm xong liền quay trở về.
Vương Tiểu Thanh chạy đến đầu làng, nhìn trái nhìn phải cũng không thấy ai.
"Chẳng lẽ đã đánh xong rồi?" Vương Tiểu Thanh nghĩ ngợi, đi về phía nhà Trương Vũ.
Chạy tới nhà Trương Vũ, thấy Trương Vũ đang đứng trước cửa phòng anh.
"Trương Vũ, anh không sao chứ?" Vương Tiểu Thanh nhìn anh từ đầu đến chân, chẳng có vẻ gì là vừa mới đánh nhau.
"Anh không sao, em làm sao vậy, sao mồ hôi đầm đìa thế kia?"
Trương Vũ cũng thấy kỳ lạ, sao cô lại đến giờ này, lại còn trông rất lo lắng.
"Anh không đánh nhau?"
Trong lòng Vương Tiểu Thanh có một loại dự cảm không tốt.
"Không có, ai nói với em là anh đánh nhau?" Trương Vũ lắc đầu.
"Xong rồi, xong rồi."
Vương Tiểu Thanh nghĩ chắc hẳn Trương Hồng Châu muốn trộm đồ của mình, trong tủ có mì, trong tủ quần áo còn có tiền lẻ.
Cô liền chạy nhanh về nhà.
Trương Vũ thấy cô kỳ lạ, sợ cô gặp chuyện không may, cũng vội vàng đuổi theo.
Vào đến sân, nhà chính không có ai, những trong phòng ngủ có tiếng động.
Vương Tiểu Thanh lập tức đẩy cửa ra, cô nhìn cảnh tượng trước mắt, thực sự không dám tin vào mắt mình.
"A!"
Trương Vũ vội vàng chạy vào, nhìn thấy chính là trên người Giả Nam Ngọc chỉ mặc mỗi quần đùi, còn Lưu Hiểu Yến, trên người cũng chỉ còn lại đồ lót, hai người giống như đang say rượu, định......
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-107.html.]
Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đi vào, bọn họ cũng không có phản ứng gì.
Trương Vũ kéo Giả Nam Ngọc đi ra ngoài, múc một gáo nước từ thùng nước của Vương Tiểu Thanh, dội lên đầu Giả Nam Ngọc.
Vương Tiểu Thanh cũng làm theo, cho Lưu Hiểu Yến uống nước trong không gian, rồi lau người cho cô bằng nước trong không gian, cô dần dần hạ nhiệt lại.
Hai người sau nửa giờ mới tỉnh táo lại, Lưu Hiểu Yến mặc lại quần áo rồi bắt đầu khóc.
"A tôi không muốn sống nữa, sao lại thế này," Lưu Hiểu Yến vẫn nhớ những gì đã xảy ra, nhưng không thể kiểm soát hành vi của mình, cô cảm thấy nóng, muốn cởi hết quần áo ra.
Trương Vũ cũng đưa quần áo của Giả Nam Ngọc cho anh ta mặc lại.
"Rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện gì.”
"Đồng chí Trương, anh phải tin tôi, tôi không phải loại người như vậy, lúc đó tôi cảm thấy toàn thân nóng lên, không thể kiểm soát được bản thân, rất muốn rất muốn cho đến khi anh dội nước lạnh vào thì tôi mới tỉnh táo lại."
Giả Nam Ngọc cũng không hiểu tại sao mình và đồng chí Lưu lại thành ra thế này, mặt anh ta vẫn còn đỏ.
Kết hợp với biểu hiện của Vương Tiểu Thanh, Trương Vũ đại khái đã đoán được phần nào, nhưng chưa chắc chắn lắm.
"Hai người bước vào đã ăn gì, hoặc uống gì?"
Trương Vũ cảm giác bon họ chính là trúng xuân dược.
"Không ăn gì, chỉ uống... đúng rồi, cả hai chúng tôi đều uống nước. Chẳng lẽ nước này có vấn đề?"
Giờ Giả Nam Ngọc mới kịp phản ứng Trương Vũ đang nhắc nhớ mình bị hạ thuốc.
Trương Vũ nâng cốc nước lên ngửi nhẹ, rồi vội vàng đặt xuống.
"Đúng rồi, là nước, nước này có vấn đề," Trương Vũ đưa ra kết luận.
"Tại sao có thể như vậy, là ai muốn hại chúng ta?" Giả Nam Ngọc có chút mơ hồ.
"Anh vào đây đi," Trương Vũ cảm thấy cần phải để Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến biết chuyện này, cho nên anh bảo Giả Nam Ngọc cùng đi vào phòng ngủ.
Giả Nam Ngọc cúi đầu đi vào phòng, anh ta ngại không dám nhìn Lưu Hiểu Yến. Còn Lưu Hiểu Yến vẫn đang khóc thút thít.
"Tiểu Thanh, đồng chí Lưu, vừa rồi tôi có hỏi đồng chí Giả vài chi tiết, tôi thấy cần thiết để hai người biết chuyện này," Trương Vũ nói xong xoay người lại đóng cửa phòng.