Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-03-04 21:29:15
Lượt xem: 35
“Vậy anh về trước, em đừng tiễn, buổi tối chú ý cẩn thận,” Trương Vũ trước khi đi còn dặn dò vài câu.
Lúc trước Vương Tiểu Thanh còn nghĩ anh lạnh lùng, hóa ra lại là người nói nhiều.
“ y da,” Vương Tiểu Thanh vỗ trán, quên mất chưa đưa tiền công cho anh.
Trương Vũ về đến nhà, ba người còn lại đang nói chuyện trong sân.
“Chà, lại đi làm không công cho người ta về rồi,” Tào Chiêu Đệ mở miệng ra là châm chọc, cô ta thức dậy nghe Trương Dũng nói.
Cô ta nói Trương Dũng lo chuyện bao đồng, cả hai đã suýt nữa lại cãi nhau, nên khi Trương Vũ về nhà, Tào Chiêu Đệ không có vẻ gì là vui.
“Chiêu Đệ, con có biết nói chuyện không, cô gái tri thức đó đã đưa tiền công rồi,” bà Vương biết trước đây Trương Vũ giúp Vương Tiểu Thanh làm đồ nội thất, Vương Tiểu Thanh đã trả tiền, nên bà biết cô không phải là người như thế.
“Dù sao có trả hay không chỉ có trong lòng người nào đó biết rõ thôi.” Tào Chiêu Đệ nghe được từ chỗ vợ trưởng thôn, trước đây xây nhà cho Vương Tiểu Thanh Trương Vũ không lấy tiền công.
“Chuyện tôi có lấy tiền công hay không liên quan gì đến chị”
Ban đầu Trương Vũ vốn không muốn phản ứng lại, nhưng câu thứ hai khiến anh không nhịn được phải đáp trả. Sau đó anh đặt dụng cụ lại chỗ cũ rồi đi tắm.
“Mẹ, mẹ cũng phải nói với Trương Vũ đi chứ, Trương Vũ đã tỏ ra tận tình giúp đỡ bao lâu rồi, kết quả là gì, hai người chẳng có tiến triển gì cả. Con thấy, cô tri thức đó chỉ đang đùa giỡn với chú ấy mà thôi. Cô ấy là người thành phố vừa có tiền vừa lớn lên xinh đẹp, làm sao có thể để mắt đến gia đình chúng ta được.”
Tào Chiêu Đệ bắt đầu châm ngòi ly gián.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-105.html.]
“Nhưng thằng út nói rằng...” bà Vương cũng bắt đầu cảm thấy bối rối, không phải bà sợ Trương Vũ bỏ ra quá nhiều công sức, mà sợ anh bỏ ra quá nhiều nhưng cuối cùng lại thành dã tràng xe cát biển đông.
“Mẹ, người trong cuộc thì u mê, người ngoài cuộc thì sáng suốt, chú ấy bị cô gái đó mê hoặc rồi. Cô tri thức Vương đó mỗi ngày không phải ăn cá thì chính là ăn thịt. Con còn nghe bà Lưu nói, cô ấy ăn toàn gạo trắng, bột mì trắng, không chỉ ăn một mình mà còn cho người khác ăn cùng. Mẹ nghĩ cô ấy có chịu gả đến nhà chúng ta mỗi ngày ăn rau dại bánh bột ngô, bánh ngô không?”
Tào Chiêu Đệ nói những gì mà mình đi nghe ngóng được trong làng, lúc nghe được cũng rất sốc, lại càng không muốn Vương Tiểu Thanh trở thành em dâu của mình.
“Cô đừng nghe người ta nói, người khác nói cái gì cô liền tin, chuyện của em trai, nó tự biết phải làm gì. Những lời này, cô không nên nói trước mặt nó”. Trương Dũng cảm thấy đầu đau nhức vì những lời nói của Tào Chiêu Đệ.
“Không nói thì không nói,” Tào Chiêu Đệ biết, mẹ khẳng định nghe hiểu, bà sẽ đi nói chuyện với Trương Vũ, như vậy mục đích của cô ta đã đạt được, cô em họ của cô ta là Tiểu Nguyệt, vẫn đang chờ đợi để gả cho Trương Vũ.
Vài ngày sau, Nhị Cẩu không cần gậy vẫn có thể đi lại, nhưng để che giấu, hắn vẫn dùng gậy khi đến tìm Trương Hồng Châu ở điểm tri thức.
Nhị Cẩu đứng đợi ở cửa một lúc lâu mới thấy Trương Hồng Châu ra ngoài đi vệ sinh.
"Đồng chí Trương." Nhị Cẩu Tử hạ thấp giọng gọi.
Trương Hồng Châu sau khi nghe thấy, nhìn trái nhìn phải, thấy không có ai chú ý tới mới bước ra.
"Anh Nhị Cẩu, anh đã chuẩn bị xong chưa?" Trương Hồng Châu hơi phấn khích, hai mươi đồng sắp vào tay cô ta rồi.
"Ừm, tiền thì đã chuẩn bị xong, những không biết có nắm chắc bao nhiêu phần?" Nhị Cẩu hơi do dự.
Dù gì thì số tiền hai mươi đồng này là Nhị Cẩu đi nài nỉ mẹ mình suốt năm ngày mới có được.