“Anh không biết thì để người biết nói, nếu không tôi sẽ không nương tay đâu.”
Tần Trúc Tây thong thả nói, lại đá mỗi người một cái.
“Tôi nói, tôi nói còn không được sao!”
“Nhưng cô phải đảm bảo, tôi nói cho cô biết, cô sẽ thả chúng tôi đi?”
Kiều Tuấn Bằng nghiến răng nói, người phụ nữ này ra tay thật tàn nhẫn, bây giờ toàn thân hắn đau nhức, nếu không nói thì sợ mạng nhỏ của hắn phải bỏ lại ở đây mất.
“Ồ, còn dám mặc cả với tôi sao? Anh có tư cách mặc cả với tôi không? Tôi biết là ai, anh có khai hay không thì cũng chẳng sao, chỉ có Dương Mi Mi mới có thể dùng thủ đoạn đê tiện như vậy để đối phó với tôi.”
“Các anh nghe lời Dương Mi Mi làm gì, cô ta nắm thóp các anh, hay là cho các anh tiền? Ồ, vừa nãy tôi nghe thấy hình như là thuê các anh? Vậy là dùng tiền rồi?”
“Chậc, đã muốn tiền thì cô ta lại có tiền, dù sao cũng là cướp bóc trộm cắp, sao các anh không trực tiếp đi ăn trộm của cô ta? Như vậy chẳng phải là một công đôi việc sao? Hơn nữa Dương Mi Mi còn dễ đối phó hơn tôi gấp trăm lần chứ?”
Tần Trúc Tây chậc một tiếng, chậm rãi phản bác.
Những gì cô nói quả thực có lý!
Nếu thực sự là Dương Mi Mi thuê, một cô gái bình thường như cô ta có nhiều tiền như vậy, vậy thì trực tiếp đi cướp cô ta không phải dễ hơn sao? Nợ nần có thể trả hết ngay, cần gì phải làm những chuyện rắc rối khó khăn như vậy?
Hai kẻ tham tiền Thái Đông và Vi Nhất Minh lập tức động lòng.
Nói thật, ngay cả Kiều Tuấn Bằng cũng có chút động lòng nhưng mà.
“Không được!”
“Ồ~ Tại sao không được? Dương Mi Mi có ai chống lưng? Anh kiêng dè người chống lưng cho cô ta? Ừm, tôi nghĩ xem nào, người cô ta quen biết có chút năng lực thì chỉ có Hạ Chu thôi nhỉ? Anh cho rằng Hạ Chu sẽ chống lưng cho cô ta sao?”
“Kiều Tuấn Bằng, Hạ Chu và cô gái khác đã đính hôn rồi anh không biết sao? Dương Mi Mi có thể có vị trí gì trong lòng anh ta?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-287.html.]
Tần Trúc Tây giúp hắn suy nghĩ tiếp.
“Mối quan hệ của họ rất phức tạp, tôi không muốn đắc tội.”
Kiều Tuấn Bằng lắc đầu nói, cho nên so sánh ra thì vẫn là Tần Trúc Tây cô đơn lẻ bóng dễ đối phó hơn, mặc dù quá trình có hơi khó khăn nhưng nếu thành công thì không có ai giúp cô đòi công lý, làm chuyện xấu thì đương nhiên phải tìm loại người này mới không có vấn đề.
“Ồ, anh thừa nhận rồi, đúng là Dương Mi Mi.”
Tần Trúc Tây cười rạng rỡ, trong mắt có ý cười lấp lánh, vừa xinh đẹp vừa quyến rũ.
Kiều Tuấn Bằng: …
Hóa ra cô đang dụ hắn nói!
Kiều Tuấn Bằng tự kỷ rồi.
Thái Đông này không sợ chết, bị trói rồi mà vẫn có tâm trạng đắm chìm trong vẻ đẹp của Tần Trúc Tây.
TBC
“Sao cô lại đẹp thế!”
Hắn buột miệng thốt ra, tối hôm qua trời tối đen như mực, hắn chỉ nhớ có mái tóc dài, trông giống như ma nữ, thậm chí còn không nhìn rõ mặt Tần Trúc Tây, bây giờ ban ngày nhìn thấy, còn cười đẹp như vậy, tim hắn đập thình thịch, không kìm được mà nói ra lời thật lòng.
Vi Nhất Minh: …
Bệnh hoạn! Đến lúc này rồi mà còn nghĩ đến chuyện ngắm phụ nữ! Biết thế đã không cứu cái đồ ngốc này rồi, vì kéo theo hắn nên mới không trốn thoát được!
“Cái này anh phải hỏi cha mẹ tôi, cảm ơn, anh xấu lắm, đừng nhìn tôi.”
Tần Trúc Tây vẫn mỉm cười, sau đó giẫm lên người Thái Đông.
Cảm thấy đau, Thái Đông mới tỉnh táo lại, không dám nhìn Tần Trúc Tây nữa, cúi đầu giả chết.
Tóm lại, ba người này chỉ là những kẻ ngu ngốc tham tiền, rất trân trọng mạng sống của mình, Tần Trúc Tây chỉ dụ dỗ và đe dọa một lúc, cả ba đều phản bội ngay.