Hạ Chu tức giận lại thất vọng nói, trong lòng hắn có cảm giác bị phản bội, hắn hiếm khi tin tưởng một người phụ nữ như vậy, đối xử với cô ta tốt như vậy!!!
Hắn quay người bỏ đi, Dương Mi Mi vội vàng đuổi theo.
“Hạ Chu, tôi thề tôi không biết đây là đồ giả! Tôi hái đóa linh chi đó chắc chắn là thật, còn đóa này là giả, hoặc là bà nội bọn tôi cố ý đưa đồ giả, nếu không thì chính là …”
“Lưu Nhất Kỳ, đúng rồi, chắc chắn là Lưu Nhất Kỳ làm, anh ta đã tráo linh chi, c.h.ế.t tiệt! Bây giờ anh ta đã chạy mất rồi, phải làm sao, chúng ta nên đi đâu tìm anh ta?”
Cô ta không nói dối, Hạ Chu cũng không nói dối, chắc chắn là khâu trung gian đã xảy ra sai sót, Lưu Nhất Kỳ đã lừa cả bọn họ, c.h.ế.t tiệt!!!
“Tôi là người tìm anh ta, anh ta căn bản không có thời gian chuẩn bị một cây linh chi giả, chẳng lẽ anh ta đã phục sẵn ở đó đợi tôi sao? Dương Mi Mi, đến nước này rồi, cô còn cứng miệng!”
Hạ Chu nhìn Dương Mi Mi bằng ánh mắt đầy chán ghét, hắn đã xác định là do cô ta làm.
Dương Mi Mi có nỗi khổ không thể nói, cô ta đúng là đã động tay động chân nhưng không phải ở đây, bây giờ cô ta cũng không dám để Hạ Chu đi điều tra, đúng là tiến thoái lưỡng nan.
Lưu Nhất Kỳ đúng là phục sẵn ở đó đợi hắn.
Tần Trúc Tây nói thầm trong lòng trả lời câu hỏi của Hạ Chu, lần này cô thực sự làm quá đẹp rồi, gần như tạo ra một khe nứt lớn ở giữa hai người, lần này xem cô ta làm thế nào để bù đắp!
“Thành công rồi, về nhà về nhà.”
Xem xong cảnh náo nhiệt, Tần Trúc Tây hài lòng về nhà cùng Tần Trúc Nam, trên đường đi, Tần Trúc Nam nhìn cô bằng ánh mắt rất nồng nhiệt.
“Chị, chị làm thế nào vậy, sao lại biến nấm hương thành giống linh chi vậy, chị có thể dạy em không? Còn nữa, tại sao người đó lại nghe lời chị, sao chị biết Hạ Chu nhất định sẽ tìm anh ta, anh ta...”
Tần Trúc Nam có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi chị mình, cậu cảm thấy chị mình thực sự quá lợi hại, gần như làm được mọi thứ, còn lợi hại hơn cả trí thức Hứa!
“Muốn biết không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-195.html.]
“Vâng vâng vâng.”
“Đọc nhiều sách, đọc sách trăm lần nghĩa tự nhiên hiểu, trong sách có tất cả mọi thứ, đợi em đọc hiểu rồi, em sẽ biết tất cả.”
Tần Trúc Tây nói một cách nghiêm túc.
Tần Trúc Nam:??? Chị, chị cũng chỉ tốt nghiệp tiểu học thôi mà, sao chị có thể nói với em những lời này!
Một lần nữa qua loa cho có với em trai, Tần Trúc Tây suy nghĩ đến chuyện cho Tần Trúc Nam đăng ký học cấp hai, đã gần tháng chín rồi, cũng không biết có thể trực tiếp đến trường đăng ký vào ngày đó không, hay là phải chuẩn bị trước những giấy tờ gì.
“Vài ngày nữa khai giảng chị sẽ đưa em đến thị trấn để học, em cũng phải chuẩn bị tâm lý đi.”
Cô dặn dò.
“Vâng, em biết, em vẫn luôn chuẩn bị, chỉ là có thể không ở lại trường được không? Em vẫn muốn về nhà hơn.”
TBC
Tần Trúc Nam đưa ra yêu cầu của mình.
“Tại sao?”
“Em ở lại trường thì chị ở nhà một mình thế nào? Chị sợ thì làm sao bây giờ? Dù sao thì chị cũng là con gái.”
Cậu có lý có cứ, hơn nữa cậu cũng có chút không nỡ xa chị mình.
“Chị ư? Một cô gái như chị mà em còn phải lo lắng sao? Chị còn sợ ư? Chị sợ bóng tối hay sợ cô đơn?”
Tần Trúc Tây giật mình, không ngờ cậu em ngốc nghếch lại có suy nghĩ như vậy, phải chăng bình thường cô thể hiện chưa đủ lợi hại?
“Ờ, vậy thì gà ở nhà thì sao?”
Tần Trúc Nam bị hỏi ngược lại đến ngây người, chị cậu hình như không sợ bóng tối, cũng không sợ cô đơn, vậy thì chắc sợ phải cho gà ăn và dọn phân gà!