Bà cả Dương gia im lặng, bà ta ngẩn người, đúng rồi, nếu tên là giả thì địa chỉ nói cũng có thể là giả, vậy linh chi nhà bà ta phải làm sao? Đi đâu đòi lại đây?
Mấy người này lên trấn đã lâu mà vẫn chưa về, Lưu Nhất Kỳ cũng không về nhà, bà nội Dương gia biết lần này xong đời rồi.
Hôm qua vốn đã quá phấn khích, hôm nay lại kích động như vậy, vui buồn quá độ, bà nội Dương không chịu nổi, bà ta ôm ngực, ngã vật xuống giường.
“Ối giời ơi, tim tôi đau quá!!!”
“Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy?”
“Mẹ đừng làm con sợ!”
Vài người con dâu luống cuống tay chân, thấy sắc mặt mẹ chồng bắt đầu tím tái, vội vàng khiêng đến chỗ thầy lang Lý nhưng thấy tình hình quá nghiêm trọng, thầy lang Lý chỉ là một thầy lang chân đất, ông ta tự thấy không thể giải quyết được.
“Tôi sẽ sơ cứu đơn giản cho bà ấy trước, các người nhanh chóng đi tìm người mượn xe, đưa đến bệnh viện lớn ở trấn trên đi.”
“Được, được, chúng tôi đi ngay!”
Vài người con dâu luống cuống tay chân, lại khiêng người đến trấn trên, vừa khiêng vừa khóc, người không biết còn tưởng bà nội Dương đã mất rồi.
“Xui xẻo, nhà chúng tôi đang vui vẻ thế này, bà già này lại gây ra chuyện như vậy!”
Thím Thanh cau mày, không vui lắm đóng cửa lại.
Bà ta không có ấn tượng tốt với bất kỳ ai trong Dương gia kể cả Dương Mi Mi, nhưng nghĩ lại, hôm nay người ta giới thiệu nhiều cô gái tốt như vậy, chắc chắn Hạ Chu sẽ chọn được một người chứ?
Chỉ cần hắn kết hôn thì Dương Mi Mi sẽ không còn cơ hội nữa, cho dù cô ta có thích Hạ Chu nhà bà ta thì cũng không được!
Nghĩ vậy, tâm trạng của thím Thanh lại khá hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-192.html.]
Thôn dân không hiểu tại sao, họ tụ tập lại với nhau bàn tán.
“Bà Dương bị làm sao vậy, bình thường bà ấy không phải là người khỏe mạnh sao? Làm việc còn nhanh nhẹn hơn cả tôi.”
“Ai mà biết được, có thể là ăn nhiều linh chi quá.”
“Nói đến linh chi, sao không nghe nói Dương gia bán linh chi được bao nhiêu tiền nhỉ, lần này Dương gia cũng không ra ngoài khoe khoang? Chẳng lẽ thật sự để lại tự ăn?”
“Không thể nào, bà nội Dương không phải là người hào phóng như vậy, nhà nào chứ chắc chắn không phải họ, còn dám ăn linh chi, đổi ra tiền thì ăn được bao nhiêu bữa thịt?”
Thôn dân cũng ít nhiều biết tính cách của bà nội Dương, nếu đổi lại là họ, họ cũng không nỡ ăn đâu, bán lấy tiền thì tốt biết bao!
“Không đúng, bà nội Dương đã vào viện rồi, sao không thấy mấy anh em Dương gia đâu, chỉ thấy mấy cô con dâu thôi.”
“Sáng nay tôi thấy mấy người họ đi về phía đầu thôn, vội vội vàng vàng, sắc mặt còn rất khó coi, không biết đi đâu.”
“Dương gia này càng ngày càng bí ẩn, xì, có linh chi thì giỏi lắm chắc!”
Người hóng chuyện khá đông, người nói chua cũng không ít, chuyện Dương gia luôn có thể nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.
Dương Mi Mi tận mắt nhìn mọi người khiêng bà lão này lên xe, cô ta vui vẻ nở một nụ cười, đáng đời, nếu có thể trực tiếp tức c.h.ế.t bà ta thì càng tốt!
Chiếm tiện nghi nhà cô ta nhiều năm như vậy, cô ta nhất định sẽ bắt họ trả gấp trăm lần, hừ!
Cô ta đã sớm nghĩ ra lý do, cho dù Hạ Chu có quay lại, phát hiện Dương gia nói không nhận được tiền bán linh chi, cô ta cũng có thể giải thích, dù sao thì cũng đổ hết mọi chuyện lên đầu Dương gia.
Nếu bà lão này tức c.h.ế.t thì có thể nói là bà ta nhận được nhiều tiền như vậy, kích động mà chết, nếu không c.h.ế.t thì càng dễ nói hơn.
TBC
Họ đều đang diễn kịch, một là họ tham lam vô độ, tung tin đồn không nhận được tiền, như vậy sau này sẽ tiện tìm cô ta đòi tiền, tất cả đều là âm mưu!