Bàng Kha bây giờ nhìn thấy chị gái ruột của mình là thấy phiền.
“Đều tại chị, nếu không phải tại chị thì mẹ cũng không đánh em! Chị còn không cho em nói với mẹ!”
“Chị không phải cũng đã cản rồi sao? Hơn nữa đã đánh rồi, nếu em khai ra chị thì mẹ còn đánh chị một trận nữa, như vậy chẳng phải rất thiệt thòi sao. Chị biết hôm nay làm em tủi thân rồi, là lỗi của chị, đợi sau này chị có tiền, chị sẽ đưa thêm cho em một hào, để em đi mua kẹo được không?”
Bàng Tuệ nhẹ nhàng dỗ dành em trai mình.
“Xì, chị còn có tiền nữa à, chị đã nói lời này bao nhiêu lần rồi, chị nợ em ba đồng rồi, em cũng không thấy chị có lúc nào trả tiền!”
Lần này Bàng Kha tức giận thật rồi, những chiêu trước đây đều không còn tác dụng nữa.
“Sắp rồi sắp rồi, trong nhà là mẹ làm chủ, tiền đều ở trong tay mẹ, chị có cách nào chứ, đợi chị lấy chồng rồi chị cũng quản tiền như mẹ, đến lúc đó ba đồng nợ của em, chị nhất định sẽ trả cho em, chị là chị em mà, em còn không tin tôi sao?”
TBC
“Hơn nữa em nỡ nhìn Tần Trúc Tây bắt nạt chị sao?”
“Thế em có cách nào chứ, nếu không phải vì trí thức Hứa đột nhiên xuất hiện phá đám thì em đã sớm đánh Tần Trúc Nam khóc lóc thảm thiết, rồi cướp đồ rồi.”
Nói đến chuyện này Bàng Kha cũng buồn bực không chịu được. Cậu ta cũng không biết lúc đó tại sao lại ngã, còn bị Hứa Đình Tri dọa sợ, ánh mắt anh thật đáng sợ, giống như nếu cậu ta dám làm bậy nữa thì anh sẽ g.i.ế.c cậu ta vậy, khiến cậu ta sợ hãi trong lòng.
“Cái gì? Trí thức Hứa? Tại sao trí thức Hứa lại giúp Tần Trúc Nam?”
Bàng Tuệ kinh ngạc trong lòng, trên khuôn mặt đen nhẻm không biết thoáng qua cảm xúc gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-180.html.]
“Thì em biết sao được, sau đó anh ta còn đi cùng với đám Tần Trúc Nam.”
Hôm nay Bàng Kha đánh nhau không thắng, còn bị mẹ mình đánh một trận, tâm trạng vốn đã tệ, bây giờ chị gái còn hỏi tới hỏi lui, cậu ta đã sớm không kiên nhẫn rồi.
“Chị ra ngoài đi, bây giờ em không muốn nhìn thấy chị.”
“Được, vậy chị đi ra ngoài trước.”
Bàng Tuệ đã quen với tính cách thất thường của hắn, cũng không nói nhiều, ngược lại còn suy nghĩ về Hứa Đình Tri.
Hứa Đình Tri như vậy cô ta tự biết mình không với tới được, cũng không định gả cho anh nhưng việc chú ý đến trai xinh gái đẹp là hành động theo bản năng của tất cả mọi người, đặc biệt là bây giờ anh còn liên quan đến người cô ta ghét.
Anh và Tần Trúc Tây sẽ không có quan hệ gì chứ?
Tần Trúc Tây bây giờ vừa đẹp vừa giỏi giang, không còn là trạng thái không ai hỏi han như trước nữa, lại nghĩ đến bản thân mình, cô ta cái gì cũng tốt, chỉ có mỗi cái đen là khiến nhiều người chùn bước, cũng không biết tại sao, rõ ràng em trai cô ta không đen, chỉ là màu da bình thường!
Càng nghĩ Bàng Tuệ càng kích động! Trước đây còn có Tần Trúc Tây làm nền cho cô ta, bây giờ người làm nền lại thành cô ta, ngay cả điểm ưu thế duy nhất của cô ta cũng bị cướp mất, cô ta làm sao không tức giận cho được!
Không được, cô ta phải quan sát thật kỹ, nếu Tần Trúc Tây thực sự có quan hệ với trí thức Hứa, cô ta phải nghĩ cách chia rẽ họ!
Những suy nghĩ nhỏ nhặt của Bàng Tuệ, Tần Trúc Tây cơ bản đều có thể nhìn ra được, cô chỉ lười để ý đến chút lòng đố kỵ đó của cô ta mà thôi. Cô vẫn đang để mắt đến Dương gia, Dương gia cầm một cây linh chi, hoàn toàn không có cách nào để bán được, cả nhà sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.
Muốn bán giá cao thì không bán được, bán giá thấp thì không cam lòng, bà nội Dương ôm cây linh chi này ngày càng tiều tụy, ngày nào cũng canh giữ bảo bối lớn này, bà ta không ngủ được một giấc ngon nào, bà ta đã không chịu nổi rồi.