Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:01:38
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xong rồi, cô không còn trong sáng nữa rồi.

Nhưng có liên quan gì chứ? Dù sao cũng là đối tượng tương lai, đúng không?

TBC

Đối tượng đóng dấu, tiến độ công lược 90%.

Hứa Đình Tri trên đường đi thì liên tục nhíu mày bực bội, thậm chí không dám nhớ lại biểu cảm của Tần Trúc Tây, nếu cô tức giận thì phải làm sao? Cô có nghĩ anh là một người phóng đãng không?

Nhưng rõ ràng anh rất tuân thủ quy củ, định từng bước từng bước đến, không ngờ hôm nay lại mất kiểm soát, vừa ôm vừa…

Anh càng nghĩ càng tức giận, trên mặt lộ ra vẻ không vui, trong khoảng thời gian trên đường đi đã dập tắt những suy nghĩ không nên có đó, may mà trời đã tối, không có người đi đường, không nhìn thấy phản ứng của anh.

Anh lạnh lùng trở về điểm thanh niên trí thức, vừa vào cửa, đã phát hiện những thanh niên trí thức nam nữ vốn nên ở trong phòng của mình lại tụ tập ở sân, có vẻ như đang đợi anh vậy.

“Đình Tri, cậu về rồi.”

Lần này người lên tiếng trước không phải là lão đại Trần Vĩ, mà là Lý Trạm Quang thường ngày ít nói.

“Ừm.”

Hứa Đình Tri liếc nhìn mọi người một lượt, nhàn nhạt đáp một tiếng, định về phòng của mình nhưng bị người ta gọi lại.

“Đình Tri, cậu luôn về muộn như vậy, là ở Tần gia sao? Tần gia chỉ có hai chị em, người chị kia cũng là cô gái lớn rồi, cậu mỗi ngày đều ở nhà người ta, tối muộn mới về, có phải hơi không ổn không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-168.html.]

“Đúng vậy, đừng làm hỏng danh tiếng của cô gái nhà người ta, cậu là thanh niên trí thức, đối với danh tiếng của cậu cũng không tốt, cậu không biết sao, những người thôn dân kia nói chuyện phiếm thô tục khó nghe đến mức nào.”

Người lên tiếng trước là Lý Trạm Quang, người tiếp lời là Trịnh Thần.

Thực ra mối quan hệ giữa những thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức và thôn dân không được tốt lắm, họ không muốn hòa nhập vào đội ngũ này, không muốn hòa nhập vào vùng nông thôn này, vẫn giữ nguyên sự kiêu ngạo và tự mãn của người thành phố, những thanh niên trí thức lớn tuổi muốn hòa nhập đều đã chuyển ra ngoài, kết hợp với người dân trong thôn.

Cũng chẳng trách lời nói của họ có ý khinh thường thôn dân.

“Quét tuyết trước cửa nhà mình, chuyện của người khác tốt nhất đừng hỏi nhiều.”

Hứa Đình Tri liếc nhìn họ, nhàn nhạt cảnh cáo. Có phải trước đây anh đã nể mặt họ rồi không, giờ lại quản cả chuyện của anh.

“Ý anh là gì, chẳng lẽ anh nghĩ chúng tôi muốn xen vào chuyện của anh sao? Nhưng anh là thanh niên trí thức! Thanh niên trí thức đều là một thể, vinh cùng vinh, nhục cùng nhục! Nếu anh làm ra chuyện gì khó coi, cũng sẽ liên lụy đến danh tiếng của chúng tôi!”

“Nói gì mà đến nhà Tần Trúc Nam phụ đạo bài tập, tôi thấy là không biết phụ đạo cho ai, phụ đạo đến đâu rồi nhỉ, nếu không thì cũng chẳng đến nỗi nửa đêm mới về, lén lút như vậy, chẳng có chút liêm sỉ nào!”

“Ai mà không biết bây giờ Tần Trúc Tây xinh đẹp rồi, có bao nhiêu người sáng tối đánh giá cô ấy, không ngờ anh cũng là một kẻ không thoát khỏi sự tầm thường!”

Trịnh Thần ngày thường vốn hoạt bát hơn một chút, giờ nói chuyện cũng xông xáo nhất, nói hết ra một tràng.

Lời nói này có hơi khó nghe, lão đại Trần Vĩ vội vàng ra mặt hòa giải.

“Trịnh Thần, cậu nói gì vậy, Đình Tri không phải loại người đó. Nhưng mà, Đình Tri này, nam nữ ở riêng với nhau, đúng là không tốt, cậu xem bình thường cậu có nên chú ý nhiều hơn không?”

Hắn chuyển hướng câu chuyện, lời nói lại đổ lên đầu Hứa Đình Tri, những nữ thanh niên trí thức giữ im lặng, đóng vai người xem náo nhiệt, chỉ có Chu Lị bị từ chối lời tỏ tình là nhìn Hứa Đình Tri với vẻ oán hận.

Loading...