“Bác không biết nhưng bác có thể chắc chắn, lúc hai người cầm thuốc đi, bên trong không có những thứ này.”
Bác sĩ Lý và Tần Trúc Tây nhìn nhau, vẻ mặt nghiêm trọng, ý là có người cố ý bỏ thứ này vào, muốn hại Tần Trúc Nam nhưng...
Khoan đã, cô đột nhiên nhớ ra, hôm đó không hiểu sao những gói thuốc còn lại lại chạy ra khỏi tủ, lúc đó cô tưởng có chuột, là chuột tha ra.
Nhưng trong nhà không có thứ này, thêm cả Tần Trúc Nam nói cậu dọn dẹp lại tủ và bếp, cô liền cho rằng Tần Trúc Nam lấy gói thuốc ra, quên không để lại.
Nếu tính như vậy, rất có thể thuốc đã bị người khác động tay động chân vào lúc đó!
TBC
“Cháu đi tìm Tiểu Nam về, bác xem mạch cho em ấy thêm lần nữa.”
Để phòng ngừa vạn nhất, Tần Trúc Tây vẫn đi tìm Tần Trúc Nam về, để bác sĩ Lý kiểm tra toàn bộ, may mắn là kết quả tốt.
“Không sao.”
Bác sĩ Lý vỗ vai cậu, thở phào nhẹ nhõm.
“Cháu không sao mà, dạo này cháu thấy khỏe lắm, cũng không bị bệnh nữa.”
Tần Trúc Nam không hiểu ra sao bị chị gái mình lôi về, lại bị bác sĩ Lý kiểm tra khắp người, cả người cậu như rơi vào sương mù, làm gì thế này.
“Tiểu Tây à, chuyện này có nên nói với đội trưởng không, biết đâu ông ấy có thể giúp được.”
Đây là cố ý g.i.ế.c người, chỉ cần nghĩ đến, ông ta đã thấy rùng mình, lỡ như Tiểu Nam uống những thứ thuốc này, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
“Không cần, nói cũng vô ích, cháu sẽ chú ý hơn, cháu biết mà, làm phiền bác rồi.”
Tần Trúc Tây mặt lạnh như băng nói, trong mắt như muốn đóng băng, bọn họ chỉ đắc tội với một người, đó chính là Dương Mi Mi, ngoài cô ta ra không nghĩ đến ai khác.
Hứa Đình Tri trong nguyên tác, anh c.h.ế.t vì suy thận, trước khi c.h.ế.t còn có các triệu chứng như chóng mặt, buồn nôn. Lúc đó trong sách chỉ có vài nét bút, tuyên bố cái c.h.ế.t của anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-128.html.]
Sức khỏe anh vốn không tốt, đột nhiên phát bệnh qua đời, cũng không có ai nghi ngờ nhưng bây giờ, mọi chuyện đều thông suốt rồi, chính là Dương Mi Mi ra tay!
“Được rồi.”
Bác sĩ Lý cũng không nghĩ ra, hai chị em cô đơn lẻ bóng này có thể đắc tội với ai, rốt cuộc là ai, lại có thể có loại thuốc tế tân này, còn hiểu rõ đặc tính của nó như vậy.
“Á? Chú ý cái gì? Chị, hai người đang nói gì vậy, em nghe không hiểu.”
Tần Trúc Nam nghe như trên mây, không biết hai người này đang đánh đố gì.
“Em không cần biết.”
Tần Trúc Tây mặt lạnh, kéo Tần Trúc Nam ra ngoài.
Được, rất tốt, trước thì đẩy nguyên chủ, sau thì hạ độc Tần Trúc Nam, chuyện hạ độc thậm chí còn xảy ra trước khi cô lấy được linh chi, Dương Mi Mi đúng là lợi hại, sau này chỉ có thể dùng mối quan hệ không đội trời chung để hình dung mối quan hệ của hai người.
“Em về trước đi, chị có việc.”
Cô để lại một câu rồi biến mất không thấy đâu, suốt quá trình Tần Trúc Nam như hòa thượng hiểu lầm kinh phật, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Á? Không có ai nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì sao?”
Không có.
Tần Trúc Tây vội đi xử lý Dương Mi Mi, bây giờ cô đầy một bụng lửa giận, không trút ra thì hôm nay không qua được.
Cô dựa theo trí nhớ tìm đến nhà thím Mai, chưa đến cửa đã thấy Dương Mi Mi và một người đàn ông cao lớn đứng ở góc tường.
Hai người không biết đang nói gì, khóe mắt Dương Mi Mi lấp lánh nước mắt, người đàn ông cụp mắt, thỉnh thoảng nhíu mày, không biết là khó chịu hay đau lòng.
“Hạ Chu, linh chi đó thực sự đáng giá như vậy sao? Nhưng cho dù có đáng giá đến đâu, tôi cũng không hối hận khi làm như vậy, bà tôi và họ…”