Thời tiết ngày càng giá lạnh, tin tức cũng ngày càng nhiều. Nghe hai ngày , Nam Việt quốc cũng bắt đầu phát động chiến tranh với Đông Sở quốc.
Lương thực ở trấn càng trở nên đắt đỏ đến mức trời, nhiều bây giờ tiền cũng mua lương thực.
Giữa Nam Việt và Phong Châu thành chỉ cách Ung Châu, tuy Ung Châu thành còn phá, nhưng nhiều bách tính ở Ung Châu chạy trốn ngoài, và Phong Châu thành gần nhất tràn ngập một lượng lớn dân trôi dạt.
Sự xuất hiện của dân trôi dạt gây ảnh hưởng lớn đến bách tính địa phương, các vụ cướp bóc của dân trôi dạt cũng ngày càng nhiều. Do dân trôi dạt quá đông, quan phủ cũng đành bó tay.
Bên cạnh chậu than sưởi, Liễu Hàm Phù đang thêu thùa, Bạch thị ở bên cạnh đế giày, Văn Thanh và Văn Nghĩa đang luyện chữ, Liễu Hàm Phù thỉnh thoảng chỉ bảo cho họ.
Còn Lục Văn Trung và Lục lão gia tử bọn họ đang ở hậu viện chuẩn sửa sang chuồng gà.
Gần đây bên ngoài đều yên , bên ngoài Thanh Sơn thôn hai ngày gần đây cũng xuất hiện nhiều dân trôi dạt, đa thôn dân đều trốn trong nhà.
Nhà họ Lục cũng , chuyện đại sự thiên hạ họ quản , chỉ đóng cửa ở nhà sống cuộc sống của riêng .
Ai ngờ hôm nay thấy tiếng gõ cửa, Bạch thị còn tưởng hàng xóm đến, bèn dậy mở cửa.
Vừa mở cửa liền thấy một nữ nhân quần áo mỏng manh, hình gầy gò, dắt theo một bé trai ba tuổi đang quỳ cửa.
Đứa bé trai mặc một bộ quần áo bẩn thỉu và rộng, khiến càng thêm gầy yếu, như thể gió thổi qua là thể ngã.
Gió lạnh thổi qua, hai con lạnh đến mức run rẩy bần bật.
Người phụ nữ thấy Bạch thị mở cửa trong khoảnh khắc đó, lập tức dẫn theo bé trai dập đầu, trong miệng còn : "Đại tỷ , cầu xin cứu , và nhi tử hai ngày ăn cơm , thể cho chúng chút đồ ăn , cầu xin đó."
Người phụ nữ dập đầu, cố gắng dùng hai tay níu lấy Bạch thị.
Bạch thị phụ nữ đáng thương, trong lòng cũng vô cùng đồng cảm, đặc biệt khi bà thấy đứa bé , liền nghĩ nên giúp đỡ một chút , nhưng hai hôm Liễu Hàm Phù dặn dò cả nhà rằng nếu dân trôi dạt đến nhà, để ý, càng cho đồ ăn.
Ngay lúc Bạch thị đang khó xử, phụ nữ liền đẩy mạnh Bạch thị , chuẩn xông bên trong. Bạch thị đột nhiên xô ngã, mất thăng bằng đổ vật xuống đất.
Lúc , động tĩnh ở tiền viện cũng thu hút sự chú ý của ba Liễu Hàm Phù. Liễu Hàm Phù cửa liền thấy Bạch thị đang ngã đất, vội vàng chạy đến bên cạnh Bạch thị quan tâm hỏi: "Nương, , thương ở , chứ ạ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-46-dan-troi-dat.html.]
Bạch thị ôm lấy mắt cá chân , : "Không , chỉ trẹo một chút."
Còn phụ nữ xông sân Văn Thanh và Văn Nghĩa đến chặn . Văn Thanh và Văn Nghĩa mười lăm tuổi, vả ngày nào cũng ăn uống đầy đủ, nên dễ dàng chặn phụ nữ đang định xông nhà.
Người phụ nữ thấy thể xông , đành vật đất gào t.h.ả.m thiết, : "Nhà các sống như , tại chia cho chúng một chút đồ ăn? Chúng thật sự sắp c.h.ế.t đói !"
Liễu Hàm Phù đỡ Bạch thị và kiểm tra mắt cá chân của bà, phát hiện vấn đề lớn gì, chỉ là trẹo nhẹ, nên đỡ Bạch thị từ từ dậy.
Nhìn phụ nữ đang giở trò ngang ngược trong sân, nàng lạnh lùng : "Văn Thanh, Văn Nghĩa, tống chúng ngoài cho !"
Văn Thanh và Văn Nghĩa hai lời liền kéo phụ nữ ngoài sân. Liễu Hàm Phù bảo Văn Thanh đỡ Bạch thị nhà .
Người phụ nữ Liễu Hàm Phù đang mặc áo đông dày, làn da trắng nõn và dung nhan xinh , thoạt liền là nuông chiều và từng chịu đói khát.
Lập tức ghen tỵ vô cùng mà kêu lên: "Tại ? Nhà các rõ ràng ăn mặc mà tại chịu giúp đỡ chúng ? Lòng các độc ác đến ? Ta còn thấy bếp nhà các là đồ ăn, còn nhiều củi đốt. Các tại lấy một chút, thật sự chúng c.h.ế.t đói ?"
Mặt Liễu Hàm Phù lạnh , nàng những dân trôi dạt đang tụ tập xa, ánh mắt tuyệt vọng và điên cuồng của họ, lạnh lùng :
"Ngươi hãy cho rõ đây: thứ nhất, nhà lương thực; thứ hai, sống c.h.ế.t của ngươi liên quan đến , nên ngươi c.h.ế.t ở đây cũng vô ích; thứ ba, nếu ngươi còn dám đến cửa nhà gây rối, sẽ đ.á.n.h gãy chân ngươi!"
Gà Mái Leo Núi
Liễu Hàm phí lời với nàng , bởi nàng nếu rắn lòng, tiếp theo sẽ thêm nhiều rắc rối. Người phụ nữ Liễu Hàm Phù chút cảm xúc nào, trong lòng chút sợ hãi, nàng từng thấy ánh mắt đáng sợ đến , cảm giác như nàng thật sự sẽ đ.á.n.h gãy chân .
Những đàn ông ở hậu viện thấy động tĩnh đều chạy ngoài. Họ xảy chuyện gì, nhưng thấy khuôn mặt tái mét của Liễu Hàm Phù thì chuyện xảy .
Lục Văn Trung lập tức chạy đến bên cạnh thê tử, khi cẩn thận quan sát một lượt, xác định thê tử mới an tâm, đầu trừng mắt dữ tợn phụ nữ đất.
Người phụ nữ đất thấy nhà họ Lục đột nhiên xuất hiện nhiều đàn ông như , nhất thời chút sợ hãi, dám la hét nữa, chỉ đáng thương cúi thấp đầu.
Liễu Hàm Phù tiếp tục : "Nhà đều là xuất thợ săn, trong nhà cũng bảy đàn ông. Các ngươi nếu tin thể thử xem, nếu còn , sẽ đ.á.n.h gãy chân các ngươi ném lên núi cho sói ăn!"
Nói xong cũng thèm để ý phụ nữ đất, liền đóng cửa nhà.