Liễu Hàm Phù thấy gia đình ủng hộ như thế, liền kế hoạch của : "Ông nội, con nghĩ thế , lương thực nhà chúng ở đây vẫn đủ. Nếu thực sự chiến tranh, trong thời gian ngắn nhất định sẽ dừng , bởi chúng chuẩn thật đầy đủ."
Lục lão gia gật đầu. Trong nhà đàn ông chiếm đa , vốn dĩ ăn nhiều. Hiện giờ lương thực trông vẻ nhiều, nhưng nếu thực sự bắt đầu ăn thì căn bản duy trì bao lâu.
Liễu Hàm Phù tiếp tục : "Vậy nên, bắt đầu từ ngày mai, chúng phân công công việc. Trước tiên, cha và Văn Kiệt, Văn Long, ba hãy Bạch Thủy trấn vài , mỗi mua một ít lương thực về, mua quá nhiều, sợ khác sinh nghi. Ba các ngươi hãy luân phiên mua."
Ba gật đầu. Liễu Hàm Phù : "Phu quân, từ ngày mai những con thú săn đừng bán vội. Ta ướp chúng, thành lạp xưởng hoặc thịt khô, thời gian bảo quản lâu, cũng sợ thịt ăn."
Lục Văn Trung cũng gật đầu. Hiện giờ trong nhà tạm thời tiền, những con thú săn cũng tạm thời cần bán nữa.
"Còn Văn Thanh, Văn Nghĩa, thì vẫn cứ lên núi nhặt củi . Sắp đông , trong nhà cần nhiều củi, hơn nữa hun lạp xưởng cũng cần củi."
"Còn nương và gia gia thì cũng cứ việc như bình thường. Ta thì sẽ may áo ấm mùa đông cho . Ta mua bông và vải cho tất cả , bảo đảm mùa đông năm nay đều sẽ mặc ấm áp."
Văn Thanh và Văn Nghĩa thể mặc quần áo từ bông, đều vui mừng nhảy cẫng lên. Bọn họ còn từng mặc quần áo từ bông bao giờ, nghĩ bụng chắc sẽ ấm áp.
Trong những ngày tiếp theo, mỗi đều công việc của . Ba Lục Dũng tổng cộng Bạch Thủy trấn tám chuyến, tổng cộng mua thêm năm trăm cân gạo tẻ, năm trăm cân bột mì, năm trăm cân bột ngô, một ngàn cân lương thực thô, năm trăm cân đậu nành và năm trăm cân khoai lang.
Thời gian còn , lão gia tử liền dẫn họ đào hầm rượu ở hậu viện để cất trữ lương thực.
Gà Mái Leo Núi
Hiện giờ lương thực trong nhà lấp đầy cả cái hầm rượu. Nhìn những lương thực , Lục gia cũng thấy lòng đầy đủ, cho dù chuyện gì xảy , bọn họ cũng cần chịu đói nữa.
Lục Văn Trung thời gian cũng săn nhiều thú, theo dặn dò của Liễu Hàm Phù, đều thành lạp xưởng để trong hầm bảo quản.
Cứ như , mỗi trong Lục gia đều tròn phận sự, ai nấy đều công việc của . những ngày , chuyện vẫn luôn bình lặng, cảm giác như thứ vẫn như thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-42-so-hien-doan-ngo.html.]
Ngay lúc Liễu Hàm Phù nghi ngờ liệu quá nhạy cảm , trong thôn truyền đến hai tin tức trọng đại: một là thương nhân thu mua lương thực với giá cao, hai là triều đình trưng binh, mỗi hộ gia đình một nam tử trưởng thành lính. Đương nhiên, thể dùng tiền để thế, ai lính chỉ cần bỏ mười lượng bạc là thể miễn.
Liễu Hàm Phù khi tin suy đoán của là thật. Lục gia bất kỳ ai lính, nên bỏ tiền chuộc. Còn những khác trong Thanh Sơn thôn thì may mắn như , nhiều gia đình đủ tiền, đành ngậm nước mắt để chồng và nhi tử lính.
Mà một gia đình nhân lúc thu mua lương thực giá cao, bán sạch tất cả lương thực trong nhà, vì nhi tử và chồng chiến trường, dù lính chính là cửu tử nhất sinh.
Thế nhưng Liễu Hàm Phù thấy nhiều trong thôn đều bán lương thực xong thì cảm thấy tiếc nuối. Những thương nhân nhất định là ngóng tin gì đó mới bỏ giá cao thu mua lương thực, e rằng chỉ một thời gian nữa, giá lương thực sẽ tăng lên gấp mấy .
Bởi cho dù chồng hoặc nhi tử họ hiện tại còn sống sót, e rằng một thời gian nữa, giá lương thực tăng vọt, trong nhà lương thực cũng sẽ c.h.ế.t đói.
Thế nhưng Liễu Hàm Phù Thánh mẫu, nàng thể giúp đỡ tất cả . Ngày thương nhân thu mua lương thực giá cao, Lục lão gia khéo với thôn trưởng rằng đừng để dân làng bán lương thực vội, nhưng ai lọt tai. Họ cho rằng bây giờ nhịn đói một chút, đợi đến sang năm lương thực mới là .
Những gì cần đều , lựa chọn thế nào là việc của họ. Tất cả trong Lục gia đều hiểu rõ điều , nên can thiệp những chuyện đó.
Ngày trưng binh, Thanh Sơn thôn một mảnh ai oán. Người Lục gia đều ngoài, ai nấy đều lặng lẽ ở nhà việc. Có những chuyện, họ lực bất tòng tâm, nhưng cũng cách nào đối mặt với những thôn dân sắp ly biệt .
Bạch thị Liễu Hàm Phù đang may áo ấm mùa đông, : "Phù nhi, con thực sự là quý nhân của Lục gia. Nếu con, hôm nay Lục gia e rằng sẽ cho một đứa trẻ lính. Cảm ơn con, khiến nhà chúng trải qua nỗi đau ."
Bạch thị hiểu rõ, nếu Liễu Hàm Phù, trong nhà sẽ nhiều tiền để chuộc. Cho dù , cũng sẽ nỡ, dù , cả nhà đông còn ăn uống, chẳng lẽ để cả nhà c.h.ế.t đói.
Vì Liễu Hàm Phù, Lục gia hiện giờ mới lương thực, tiền để chuộc binh dịch, xương thịt chia lìa, cũng chịu đói. Những điều , mỗi trong Lục gia đều hiểu rõ, bởi tất cả trong Lục gia đều chân thành cảm ơn nàng.
Liễu Hàm Phù đặt kim chỉ xuống, kéo tay Bạch thị : "Nương, những lời như . Nơi là nhà của con, là của con, là cho con cảm nhận sự ấm áp của gia đình, bởi cần cảm ơn con. Người nhà chúng nên những lời như thế."
Bạch thị nữ tử dịu dàng chu đáo mắt, : "Văn Trung nhà chúng , cũng là tích phúc tám đời , mới cưới một nàng dâu như con."