Ngọc Phù vẫn mãi suy nghĩ chuyện của , hề chú ý rằng Ngọc Mai một bên từ khi cửa vẫn luôn trầm tư. Mãi cho đến khi đến cổng tiểu viện, Ngọc Mai mới với Ngọc Lan: "Ngọc Lan, về , tỷ sang chỗ Ngọc Phù một lát."
Ngọc Lan ừ một tiếng . Ngọc Phù Ngọc Mai, nàng điều , liền dẫn nàng trong viện. Ngọc Phù vì lý do cơm, nên riêng một tiểu viện bếp, tiện cho nàng nghiên cứu món ăn.
Ngọc Phù đẩy cửa phòng , : "Ngọc Mai tỷ, mời ." Ngọc Mai xuống, Ngọc Phù định rót cho nàng, Ngọc Mai : "Phù nhi, đừng bận rộn nữa. Tỷ hỏi , thật sự gả cho Thế tử ?"
Ngọc Phù cô gái thanh tú trang nhã , : "Ngọc Mai tỷ, tỷ tính mà. Muội thích cuộc sống thâm sâu đại viện thế , hướng tới cuộc sống tự do tự tại. Hơn nữa, thật sự thích Thế tử, càng của ."
Ngọc Mai cô gái lớn lên cùng mặt, Ngọc Phù thật sự thích Thế tử, càng thích cuộc sống tranh đấu ngầm trong thâm sâu đại viện. Ngọc Mai tiếp lời: " chuộc thì gì đây? Muội còn ? Thế đạo bây giờ thái bình, một là nữ tử thì sống ?"
Gà Mái Leo Núi
Ngọc Phù cô gái mặt thật lòng với , hai họ lớn lên cùng từ nhỏ. Ngọc Mai cha bán . Nhà nàng còn một , những năm đầu cha nàng mắc nợ cờ bạc, bán nàng . Mẫu nàng cũng là tham lam vô độ, trọng nam khinh nữ, bởi , nàng bất kỳ tình cảm nào với nhà. Cho đến khi phủ gặp Ngọc Phù, Ngọc Phù là đầu tiên hỏi nàng đau , nàng thật sự coi Ngọc Phù như ruột thịt của .
Ngọc Phù nắm tay với Ngọc Mai: "Tỷ tỷ của , tỷ lo lắng cho , cũng nghĩ kỹ . Nếu chuộc , sẽ tìm một nơi sơn thủy hữu tình, mua chút ruộng đất để tự lập nữ hộ. Những năm nay cũng chút tích lũy, còn thể món ngon mang bán, còn thể thêu hoa bán. Tóm , của Thế tử."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-4-lua-chon-cua-ngoc-mai.html.]
Ngọc Mai thấy nàng thần sắc kiên định, chợt một tiếng, với nàng: "Vậy , tỷ tỷ giúp ." Ngọc Phù thoáng nghi hoặc, căng thẳng : "Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ ...?"
Ngọc Mai một tiếng : "Tỷ của Thế tử." Ngọc Phù kinh ngạc: "Tỷ tỷ, tỷ cần của Thế tử. Lão phu nhân còn đồng ý Đại phu nhân, huống hồ Thế tử còn một tháng nữa mới đại hôn, chúng vẫn còn thời gian."
Ngọc Mai lắc đầu : "Phù nhi, tỷ . Tỷ , mà là tỷ . Thật chúng đều Thế tử nạp vì yêu thích nhiều lắm. Thứ nhất là tài nấu nướng của chân truyền của Trương sư phụ. Cưới chỉ thể lấy lòng lão phu nhân, mà còn thể thực phổ của Trương sư phụ. Nghe nhà Đại phu nhân mở nhiều tửu lầu, chắc đây cũng là lý do Đại phu nhân đồng ý Thế tử cưới . Thứ hai là những năm nay càng ngày càng xinh . Thế tử phong lưu thành tính, cưới thể gặt hái lợi lộc, ôm mỹ nhân về, Thế tử mới nhất định cưới ."
Ngọc Phù gật đầu : "Những điều tỷ tỷ đều ." Kiếp sống ba mươi tuổi, kiếp sống trong phủ nhiều năm như , nàng đương nhiên rõ ràng Thế tử vì cưới nàng. Nàng năng lực như nữ chính trong tiểu thuyết, thể từ một nha nhỏ bé dựa sự yêu thích của Thế tử mà trở thành Thế tử phu nhân.
Ngọc Phù : "Tỷ tỷ rõ như , vì còn gả cho Thế tử ? Tỷ ở trong phủ nhiều năm như chẳng lẽ kết cục của thất ? Những dì nương thì vẻ cơm no áo ấm, nhưng ngày nào cũng sống dựa sắc mặt của chủ mẫu, con cái của cũng tự nuôi dưỡng. Chẳng lẽ tỷ tỷ sống cuộc đời như ?"
Ngọc Mai sờ má Ngọc Phù, : "Phù nhi, tỷ tỷ thể ? Chỉ là, nếu tỷ chuộc , cha tỷ nhất định sẽ đưa tỷ về nhà. Cha tỷ còn sống, thể tự lập nữ hộ như . Đến lúc đó, cha tỷ, một kẻ nghiện cờ bạc, sẽ bắt tỷ dùng tiền của để trả nợ cờ b.ạ.c cho ông . Mẫu tỷ chắc chắn sẽ tìm một gia đình giàu , bán tỷ cho khác , kế thất, để đổi lấy sính lễ hậu hĩnh cho tỷ cưới vợ. Nếu tỷ về, cuộc sống sẽ khá hơn ở đây . Bởi , thà rằng của Thế tử gia, dù tỷ cũng ở bên cạnh lão phu nhân nhiều năm như , lẽ Thế tử sẽ nể mặt lão phu nhân mà đối xử với tỷ."