Xuyên Về Sinh Tồn Giữa Loạn Thế Ta Làm Phúc Thê Nhà Nông - Chương 37: Rắn Hổ Mang Chúa

Cập nhật lúc: 2025-11-04 05:20:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Văn Trung ba mệt đến toát mồ hôi đầm đìa, : "Trước tiên hãy sang nghỉ ngơi một lát, ăn chút gì . Vừa săn một hai con gà rừng, lấy một con nướng ăn nhé."

Liễu Hàm Phù đáp: "Được thôi, sẽ gà nướng cho ăn."

Văn Thanh và Văn Nghĩa đối với tài bếp núc của Liễu Hàm Phù tin tưởng sâu sắc, bởi cũng vội vàng phụ họa theo.

Liễu Hàm Phù theo Lục Văn Trung qua một con đường hẹp dài, rẽ qua khúc quanh thì thấy phía một ao nhỏ. Đến gần kỹ, nước ao trong vắt thấy đáy, còn từng đàn cá nhỏ bằng ngón tay bơi lội qua .

Lục Văn Trung đến bên ao xử lý gà rừng, Văn Thanh Văn Nghĩa nhặt ít củi khô, Liễu Hàm Phù lấy muối mang theo từ sáng , lén lút từ trong gian lấy một gói gia vị nhỏ. Đó là những loại gia vị còn sót từ khi nàng ở Thừa Ân phủ, nàng nghiền thành bột mà chế thành.

Đợi Lục Văn Trung mang gà rừng tới, Liễu Hàm Phù liền thoa đều muối và hương liệu bí chế của lên.

Nửa khắc đồng hồ , gà nướng tỏa mùi thơm hấp dẫn. Văn Thanh nuốt nước bọt : "Tẩu tẩu, thơm quá mất, thoa thứ gì !"

Liễu Hàm Phù đáp: "Là hương liệu do tự chế, dùng để nướng đồ ăn thì ngon nhất ."

Không ngoài dự đoán, gà nướng nhận lời khen ngợi của cả ba , tất cả đều ăn sạch bách.

Gà Mái Leo Núi

Sau khi ăn xong, Lục Văn Trung tiếp tục tiến sâu núi săn bắn. Liễu Hàm Phù nghĩ rằng phong cảnh bên ao nhỏ khá , liền dạo xung quanh.

Liễu Hàm Phù thấy đối diện ao một sườn núi nhỏ, xung quanh là cây lớn. Với phận giáo sư khảo cổ học, Liễu Hàm Phù tự nhiên cũng từng nghiên cứu vấn đề phong thủy.

Bởi , nàng liếc mắt một cái nhận sườn núi nhỏ đối diện đất đai màu mỡ, điều đó thể thấy rõ qua những thực vật tươi hơn hẳn những nơi khác. Vả , nơi đó là cây lá rộng, nên ánh nắng chiếu nhưng chiếu thẳng.

Hơn nữa, nguồn nước phong phú, Liễu Hàm Phù cảm thấy ở đó sẽ mọc một d.ư.ợ.c liệu quý hiếm. Theo trực giác, Liễu Hàm Phù men theo bờ ao tới, qua đó xem thử.

Vừa đến sườn núi nhỏ, Liễu Hàm Phù liền cảm thấy thứ gì đó đang chằm chằm , lập tức lông tơ dựng . Động vật thường nhạy cảm với lãnh địa, lẽ nào nàng xâm phạm lãnh địa của con vật nào đó chăng.

Liễu Hàm Phù yên tại chỗ dám khẽ động, nàng sợ chọc giận đối phương. lúc nàng đang tiến thoái lưỡng nan, Văn Thanh và Văn Nghĩa đang về phía nàng.

Nàng sợ hai họ đến sẽ chọc giận thứ ẩn nấp trong bóng tối, trong tình thế cấp bách chỉ thể cất tiếng: "Văn Nghĩa, Văn Thanh, đừng gần! Văn Thanh, thổi còi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-37-ran-ho-mang-chua.html.]

Còi là do Lục Văn Trung đưa, đây là ám hiệu giữa các thợ săn, cốt là để liên lạc khi gặp chuyện khẩn cấp.

Văn Thanh và Văn Nghĩa thấy tẩu tử yên tại chỗ động đậy, còn bảo thổi còi, chắc chắn chuyện nguy hiểm xảy .

Văn Thanh lập tức thổi còi. Khi tiếng còi chói tai vang lên trong rừng, thứ trong bụi cỏ liền động đậy.

Chỉ thấy trong bụi cỏ một con rắn hổ mang chúa dài gần hai mét bò , đuôi rắn cuộn tròn, đầu rắn ngẩng cao, mang cổ bành rộng. Bên trong cái cổ bẹt rộng , cặp hoa văn hình mắt kính màu trắng lòng đen đáng sợ hiện rõ ràng, miệng nó thè thè chiếc lưỡi chẻ màu đỏ tươi.

Liễu Hàm Phù thấy con rắn xuất hiện, chân nàng mềm nhũn, lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Nàng nghĩ chắc chắn c.h.ế.t , nàng ngờ ở đây một con rắn hổ mang chúa lớn đến .

Con rắn vẫn chằm chằm Liễu Hàm Phù, tạo tư thế sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào. Liễu Hàm Phù cố gắng giữ bình tĩnh, nàng chỉ cần khẽ động, con rắn sẽ lập tức tấn công.

Nếu một khi rắn cắn, với cảnh và y thuật hiện tại, e rằng chắc chắn c.h.ế.t.

Còn Văn Thanh và Văn Nghĩa phía cũng thấy con rắn, cũng dám tùy tiện tiến lên. Một khi chọc giận con rắn, nó nhất định sẽ tấn công tẩu tử.

Hai họ chỉ thể lo lắng yên tại chỗ. Văn Thanh lặng lẽ rút con d.a.o chặt củi lưng , Văn Nghĩa cũng nắm chặt cây gậy gỗ trong tay . Một khi con rắn phát động tấn công, bọn họ nhất định bảo vệ tẩu tử.

Ba một rắn cứ thế đối đầu. Liễu Hàm Phù nhanh chóng tự trấn tĩnh . Kiếp nàng cũng thường xuyên ngoài hoang dã, cũng từng kinh nghiệm gặp rắn.

Chẳng qua bao giờ gặp con rắn độc lớn đến thế. Nàng tốc độ của rắn vô cùng nhanh, một khi nó phát động tấn công, khả năng thể tránh nhỏ.

Liễu Hàm Phù quan sát cảnh xung quanh , phát hiện bên tay vặn một khúc gỗ khô to bằng cánh tay.

Liễu Hàm Phù từ từ cúi , đôi mắt nàng trừng mắt chằm chằm con rắn hổ mang chúa. Cuối cùng, con rắn hổ mang chủ động phát động tấn công. Ngay khoảnh khắc con rắn lao về phía Liễu Hàm Phù.

Liễu Hàm Phù vớ lấy khúc gỗ dùng hết sức vung lên liều c.h.ế.t, khúc gỗ gãy thành hai khúc, còn con rắn đ.á.n.h rơi xuống đất. Chưa kịp đợi Liễu Hàm Phù phản ứng , con rắn nữa bật dậy, nhưng nàng còn tìm thấy công cụ phòng nào nữa .

Ngay khoảnh khắc con rắn chuẩn nữa phát động tấn công, một mũi tên b.ắ.n trúng bảy tấc của nó, con rắn đổ vật xuống đất.

 

Loading...