Liễu Hàm Phù các món chuẩn , hỏi: "Nương, gia gia, phụ và phu quân đều đang nông, bọn họ chỉ ăn bữa sáng chịu đựng nổi ?"
Bạch thị thở dài : "Làm mà chịu nổi chứ, chỉ thể cố gắng chịu đựng thôi. Nhà nào trong thôn cũng đều sống như cả. Hai năm nay thời tiết quá nóng, hoa màu , nếu tằn tiện một chút, e là chống chọi cho đến khi lương thực mới."
Bạch thị tiếp tục : "Gia đình coi như là khá giả , một ngày hai bữa vẫn còn ăn cơm khô. Bây giờ một vài nhà một ngày hai bữa cũng chỉ ăn cháo loãng."
Liễu Hàm Phù : "Nương, con sẽ nghĩ cách kiếm tiền. Con thể một ít đồ thêu thùa mang trấn bán, cũng thể một ít thức ăn vặt để bán. Gia đình chúng vẫn nên ăn cơm trưa . Ông nội lớn tuổi , cứ thế sức khỏe sẽ hỏng mất. Văn Trung và mấy đều còn trẻ, thể để đói. Lương thực con sẽ nghĩ cách."
Liễu Hàm Phù thể cho bà nhiều lương thực, nhưng cũng đành lòng bọn họ chịu đói. Nàng nghĩ, cho dù kiếm tiền thì đến lúc đó cứ tìm cớ lấy lương thực cũng , tóm là sẽ để bọn họ chịu đói.
Bạch thị Liễu Hàm Phù với vẻ mặt chân thành, trong lòng dâng lên một cảm giác tin tưởng khó tả. Bà tại cảm thấy Liễu Hàm Phù thể .
Bà liền : "Được , hôm nay e là kịp. Con cứ mấy món đơn giản, sẽ mang đồng cho bọn họ ăn. Việc đồng áng nặng nhọc, cơm trưa sẽ đều mang cho bọn họ."
Bạch thị nghĩ, chỉ một tháng nữa là lương thực mới , cho dù Liễu Hàm Phù nghĩ cách kiếm tiền, nhà họ cũng sẽ đến mức c.h.ế.t đói. Quan trọng là bà cũng xót xa cho phu quân và các nhi tử của , hơn nữa cha chồng cũng lớn tuổi, quả thật thể để ông chịu đói nữa.
Liễu Hàm Phù nghĩ, mang đồng thì nên mấy món đơn giản. Nàng định thịt kho tàu nữa, mà định dùng bột mì trắng mấy cái bánh hành dầu cho bọn họ. Nàng lấy một ít đậu xanh từ trong gian , định canh đậu xanh.
Liễu Hàm Phù tổng cộng nướng hai mươi chiếc bánh hành dầu, và nấu một nồi canh đậu xanh lớn. Khi Bạch thị thấy Liễu Hàm Phù xong, lấy mấy ống tre để đựng canh đậu xanh. Nhìn hai mươi chiếc bánh hành dầu thơm lừng, bà lập tức cảm thấy xót ruột. Bột mì trắng là thứ quý giá mà, ăn một bữa nhiều như thế thật lãng phí quá.
Gà Mái Leo Núi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-30-hat-de-rang-duong.html.]
Rồi bà : "Mấy cha con nhà bọn họ hôm nay lộc ăn . Bánh nướng bột mì trắng thì cả năm cũng hiếm khi ăn mấy bữa, còn đậu xanh nữa, thứ quý lắm đó."
Liễu Hàm Phù giúp bà lấy lá cây rửa sạch gói bánh hành dầu cho giỏ. Biết Bạch thị tiếc bột mì trắng, nàng mỉm đáp: "Hôm nay kịp . Ngày mai con sẽ dùng gạo lứt và bánh ngũ cốc cho bọn họ ăn, còn thể bánh ngô nữa."
Bạch thị cũng : "Được đó, con gì cũng ngon cả. Sau chúng sẽ lộc ăn ."
Hai , gói ghém đồ đạc xong xuôi. Bọn họ gói mười tám chiếc bánh hành dầu, năm ống tre canh đậu xanh cho những đồng, còn hai chiếc để hai bà cháu tự ăn. Gói xong, Bạch thị ăn uống qua loa đưa cơm cho những đàn ông nhà họ Lục.
Liễu Hàm Phù ăn xong liền dọn dẹp nhà bếp, cất những món rau để tối . Gạo lứt thì vẫn cứ để ngâm, để tối ăn mới mềm. Thịt ba chỉ để ở ngoài sợ trời nóng sẽ bốc mùi, Liễu Hàm Phù liền treo nó xuống giếng, như thể ngăn thịt biến chất.
Sau khi dọn dẹp xong, nàng nghỉ ngơi một lát, cảm thấy việc gì , liền loay hoay trong phòng một chút. Kết quả, nàng phát hiện một ít hạt dẻ rừng trong một chiếc gùi cũ nát.
Nàng chợt nhớ đầu gặp Lục Văn Trung là khi đang bán hạt dẻ rừng. Liễu Hàm Phù linh quang chợt lóe, nghĩ rằng thể hạt dẻ rang đường. Không chỉ , nàng còn thể bánh hạt dẻ, hơn nữa núi còn nhiều sản vật rừng, thể từ từ , dù những thứ chi phí cũng thấp.
Nói là . Liễu Hàm Phù đổ hết hạt dẻ trong gùi , nhặt sạch, từ gian tùy lấy đường. Số đường vẫn là từ khi nàng ở phủ Thừa Ân mà . Chế độ ăn uống của Lão phu nhân đều dùng những nguyên liệu tươi ngon nhất, nên cứ một thời gian, tất cả các loại gia vị đều mới.
Bởi , những thứ cũ kỹ đều Liễu Hàm Phù giữ trong gian. Ngày qua ngày tích lũy cũng nhiều. Liễu Hàm Phù chia hạt dẻ thành hai phần, một phần chuẩn dùng để hạt dẻ rang đường, một phần dùng để bánh hạt dẻ.