"Chiêu Đệ, lời là ông tiên cho con ?" Giang Trường Hà chút khẩn trương hỏi.
Chiêu Đệ lắc đầu: "Không là ông tiên cho con , là bác cả lừa thôi, bác mới là dựa mà xưởng , bác dựa quan hệ của Úc mới thể xưởng, bọn họ gọi điện thoại, con đều ."
Trên mặt Triệu Tiểu Quyên tràn đầy kinh ngạc: "Nhà Úc Thừa ở thủ đô, cũng thể giúp bên ?"
"Mẹ, quên , của Úc là trưởng xưởng của xưởng quần áo ở huyện chúng ." Trên mặt Chiêu Đệ đầy vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng bình tĩnh .
Nếu cha của cô cứu ngài Úc, chẳng những cha của cô thể xưởng vận chuyển, mà cô cũng thể việc trong xưởng quần áo.
Giang Trường Hà buồn buồn : "Thì là nhà Úc Thừa giúp."
Chiêu Đệ: "Cho nên ngày mai cha đừng , cũng gì."
"Ừ, ."
Giang Trường Hà và Triệu Tiểu Quyên cũng chút mất mác, bọn họ còn tưởng rằng nhà cơ hội trấn công nhân.
Cùng lúc , Giang Trường Đào và Tôn Lệ Hà chuyện, cũng đầy kích động thảo luận về chuyện ngày mai.
"Trường Đào, ngày mai mặc cái áo bông mới trấn , đến lúc đó nhớ biểu hiện một chút, miệng ngọt một chút, khen nhiều một chút, ai cũng thích khen ngợi hết." Tôn Lệ Hà lấy trong tủ một cái áo bông mới từ năm , đặt xuống giường đất dặn dò.
"Em yên tâm , ngay cả cả lười như cũng thể trong xưởng vận chuyển , khẳng định cũng thành vấn đề." Giang Trường Đào tràn đầy tự tin , ông vẫn luôn cảm thấy kém hơn với cả.
Buổi sáng ngày hôm lúc ăn cơm, Giang Trường Đào với Giang Trường Hải đang vùi đầu ăn cơm : "Anh cả, hôm nay em cũng một chuyến đến xưởng vận chuyển với , thử xem em thể cũng công việc tạm thời ."
"Được nha, lát nữa cùng ." Giang Trường Hải cả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-van-ta-giup-ca-nha-lam-giau/chuong-266.html.]
Trương Quế Hoa con trai thứ hai ít , chỉ tiếc rèn sắt thành thép : "Thằng hai, một lát nữa con cũng theo , một cơ hội như , nhà chúng thể thêm một việc thì cứ thêm một ."
"Mẹ, con , con đầu óc thông minh như cả, cũng chuyện, xưởng vận chuyển cũng thiếu việc sức lực lớn, sẽ cần con." Giang Trường Hà cúi đầu buồn bực khó chịu .
"Đứa nhỏ nhà con, thử một chút thì ? Lỡ như thích sự thành thật việc của con thì ?" Trương Quế Hoa còn bỏ ý định khuyên.
Dù cho tuyển, cũng tổn thất gì, lỡ như thể thì ?
Trương Quế Hoa nghĩ Giang Trường Hà luôn luôn lời, nhẫn nhục chịu khó, mặc kệ khuyên như thế nào cũng chịu .
Giang Trường Hải em trai thứ hai một chút, nghĩ đến chắc Chiêu Đệ sự thật cho bọn họ , cũng cảm thấy tức giận.
Thằng hai cũng , tiết kiệm một chuyến tay .
Trương Quế Hoa thuyết phục Giang Trường Hà, tức giận hung hăng trợn mắt ông mấy cái.
Buổi sáng, Giang Trường Hải dẫn theo Giang Trường Đào đến xưởng vận chuyển.
"Anh cả, lúc ứng tuyển , bên trong hỏi cái gì? Anh trả lời như thế nào..." Ở đường Giang Trường Đào vô cùng căng thẳng, ngừng hỏi các chi tiết hôm qua Giang Trương Hải phỏng vấn.
Giang Trường Hải cũng ngại phiền, đều hết .
Vào trong trấn, Giang Trường Đào thấy lập tức sẽ đến xưởng vận chuyển , mấy lời, nếu thì sẽ kịp nữa.
Ông chà xát tay, mặt dày mở miệng : "Anh cả, bây giờ là công nhân của xưởng vận chuyển , thể giúp em năn nỉ với lãnh đạo tuyển công nhân một chút , để cho đó chăm sóc em một chút."
Nghe Giang Trường Hải nhướng mày một cái, nghiêm nghị Giang Trường Đào, : "Chú ba, chú thành thật phỏng vấn , đừng nghĩ mấy chuyện vô dụng , biểu hiện một chút mới là lẽ . Lại , đây chỉ là một công việc tạm thời mới xưởng, thể mặt mũi gì?"
Mộng Vân Thường